Linh Đan hít thở một hơi dài và vươn vai, giá mà hét một tiếng thật to nhỉ. Nhớ ngày ở nhà, mấy chị em đi nương thi nhau hét thật thoải mái.
\- Định đi đâu mà vui thế?
\- Chú Thành ạ, cháu chào chú, cháu đi thị trường. Chú làm ca ngày ạ?
\- Tuần này chú làm ngày.
\- Cháu đi chú ạ.
Cô sải bước nhanh giơ tay chào chú, chú Thành cũng cười giơ tay chào lại cô. Cuộc sống này sẽ tươi đẹp khi bạn luôn cười và đối xử tốt với mọi người xung quanh.
Vừa đi được mấy bước thì có tiếng còi xe đằng sau, cô dừng lại tránh đường. Sơn hạ kính xe xuống hỏi.
\- Em đi đâu vậy?
\- Em ra khu đô thị Linh Đàm, ở đó có mấy căn hộ em mới nhận ạ.
\- Anh cũng có việc ở gần đó, em lên xe đi.
\- Như vậy có được không ạ?
\- Anh tiện đường mà, em lên đi.
Cô lên xe đi cùng với Sơn. Sơn dễ gần và hay nói chuyện chứ không như sếp tổng, hai người nói chuyện rất thoải mái.
\- Em nhận mấy căn hộ ấy à?
\- Dạ chị Mai giao cho em từ khi mới vào nhưng thời gian qua nhiều việc quá em chưa bán được căn nào.
\- Mấy căn ấy là hàng tồn kho. Sao lại giao cho em chứ? Em định làm như thế nào?
Sơn chau mày, cái này không làm khó cô còn là gì. Phòng ấy ai cũng làm rất tốt còn không bán được, một người chân ướt chân ráo vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013377/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.