Sơn nhìn cô gái nhỏ, làm việc bằng khả năng của mình, không chút hám lợi, không lợi dụng sự quen biết mà lấy lòng sếp. Bảo sao lão sếp lạnh lùng nhà anh lại thích cô ấy thế, mà cũng lạ cứ sai anh đi giúp cô ấy còn mình lại không ra mặt, cũng không chịu thừa nhận thích người ta. Thì bao giờ mới rước được nàng về dinh chứ? Sơn đang miên man suy nghĩ thì giật mình bởi tiếng Linh Đan vang lên.
\- Bắt đầu quay từ hành lang anh nhé, sau đó em mở cửa đi vào, ở phòng khách em sẽ giới thiệu tổng quát về ngôi nhà, đến các phòng ngủ, phòng làm việc, bếp và nhà vệ sinh. Anh thấy thế nào?
Cô đưa kịch bản cho Sơn xem. Cô chuẩn bị thật chu đáo. Sơn gật gù và bắt đầu quay. Cô nói rất tự nhiên, giới thiệu về bản thân sau đó đến căn hộ. Cô như một diễn viên chuyên nghiệp từ kịch bản đến diễn xuất rất trôi chảy không sai sót từ nào. Quay xong hai người cùng xem lại, chỉnh sửa lại một chút thành video hoàn chỉnh.
\- Em như diễn viên chuyên nghiệp ấy, đứng dưới ống kính rất tự tin. Sơn khen cô.
\- Trước học cấp hai và cấp ba em đều là cây văn nghệ của lớp đó, các tiểu phẩm hài của lớp e diễn cũng toàn do em viết kịch bản. Nó như một loại năng khiếu đấy.
Cô cười, Sơn cũng cười.
\- Anh thấy thích em rồi đấy.
\- Vậy nhận em làm em gái đi, dù sao em cũng không có anh trai, mà anh thì giúp em nhiều như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013374/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.