-Chẳng phải người ta yêu cầu gặp sếp tổng, cho em thời gian sắp xếp rồi còn gì.
\-Nhưng em không muốn làm phiền đến sếp, có thân quen gì đâu chị.
\- Không thân quen mà cô được đặc cách vào làm đây như vậy, quy định ở đây rất rõ ràng dù làm tốt cũng đúng ba tháng mới ký hợp đồng, còn em thì sao có được một tháng.
Cô nhìn Duyên cười: -Tại em làm tốt mà.
Hôm qua cô vẫn còn nghĩ nhờ đến anh giúp, giờ thì cô không muốn nhờ nữa, phải nghĩ cách thôi nhưng hứa với khách rồi. Buồn quá, cầm điện thoại lên định lướt facebook một chút cho thoải mái. Từ tối qua đến giờ cô mới cầm vào điện thoại, tin nhắn của anh lúc mười một giờ đêm, cô đã ngủ rồi. Anh đi với người thương về đến nhà vẫn nhớ cô sao, nực cười tắt luôn điện thoại cô lại làm việc tiếp.
Buổi trưa, đến giờ ăn cơm, cả phòng lại kéo nhau đi ăn. Cô mệt không muốn ăn cơm rủ chị Duyên đi ăn bún. Hai chị em vừa xuống đến sảnh công ty, thấy Sơn lái xe ra giữa sân. Phong từ thang máy vội vàng bước ra, anh không nói gì, thậm chí không nhìn cô một cái, anh đi thoáng qua cô như một làn gió. Anh lên xe, chiếc xe rồ ga lao nhanh ra khỏi công ty.
Cảm giác hụt hẫng dâng lên trong lòng, cô đứng nhìn theo chiếc xe. Chị Duyên thấy cô như người mất hồn liền huých tay:
\-Không đi nữa à?
\- À, đi thôi chị.
Cô bước đi trong lòng nặng trĩu, dù dặn lòng mình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013332/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.