Cứ thế một tuần nữa lại trôi qua, Linh Đan và Phong không hề gặp nhau dù là vô tình hay cố tình, cũng không gọi điện hay nhắn tin. Linh Đan sáng đi làm, chiều Hùng đón, tối lên lớp với bọn trẻ. Cô cảm thấy trái tim mình dần ổn hơn, mặc dù về đêm một mình vẫn nhói đau nhưng cô không cho phép mình khóc nữa. Cô đâu biết có người nào đó cũng lao vào làm việc ngày đêm để quên đi một người.
Tuần mới nữa lại bắt đầu, sáng sớm Hùng thấy Linh Đan đi làm vội gọi:
\-Chiều anh không đón em được nữa. Anh nhận đưa đón một bé trai đi học. Em tự chủ động nhé.
Linh Đan không chút hoài nghi cười :
\-Vâng, chúc mừng anh.
Thật ra một tuần qua Hùng muốn quan sát xem có đối tượng của cô là ai? Tuy nhiên chỉ có duy nhất hôm gặp Sơn. Anh biết cô đã có người để thương chỉ là không biết chuyện gì sảy ra giữa hai người. Giờ cô đi làm rồi, cô cũng cần phải yêu đương, anh giúp thế thôi là đủ rồi.
Cô gái nhỏ lấy lại được tinh thần sau những ngày đau buồn. Vừa xuống trạm xe buýt để sang đường, cô gặp một cô bán hoa dạo.
\-Mua hoa đi cháu ơi?
Linh Đan nhìn người phụ nữ đang đẩy chiếc xe đạp đầy hoa. Cô cười tươi tắn trong buổi sáng mùa thu trong lành:
\-Cho cháu một bó hoa huệ ạ.
Cô thích hoa huệ bởi màu trắng tinh khôi của nó, mùi thơm thoảng thoảng làm cô ngất ngây. Ôm bó hoa huệ vào phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-co-gai-cua-anh/2013290/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.