Tô Ánh Vân mới về đến Hàn Gia , đồ ăn đã phục vụ lên bàn hết rồi vậy mà cô lại lơ đi không muốn ăn , cứ thế đi thẳng lên phòng .
Cô đóng cửa phòng lại liền vùi mình vào giường . Hết lật mình sang phải lại lật sang trái , kiểu gì cũng không ngủ nổi nữa .
" Chừng nào anh mới về đây . " Cô ngước nhìn đồng hồ . " gần 9 giờ đêm rồi . "
Cứ nghĩ lại cảm giác bận rộn của anh , cô lại có chút lo âu , thổn thức .
/ Lật chăn lên / Tô Ánh Vân đi đến bên bàn làm việc của Hàn Diệp Phong .
Trong đó có một ngăn kéo không đựng gì cả , nó cũng đã sớm trở thành ngăn đúc đồ linh tinh của cô mà anh cũng chẳng bao giờ đụng đến .
Có một số thứ bị lãng quên hiện nay lại ùa về trong tâm trí , cô nhanh chóng mở ngăn kéo lôi ra một bức thư . Chính bức thư đó là từ người bí ẩn nào đó gửi cho cô hôm trước vẫn chưa dám mở .
Xé vỏ thư ra , thứ cô nhìn thấy .... lại là một tấm ảnh .
Mặc dù có chút dè chừng về nội dung tấm ảnh nhỏ nhưng cuối cùng cô vẫn mở ra xem ...
Từng chút , từng chút bức ảnh dần hiện ra rõ ràng .
...
...
Cô lặng người đi , không nói lên lời .
Từng giọt nước mắt rơi xuống thẫm đẫm vào bức ảnh trên tay , Tô Ánh Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-ca-doi/2865051/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.