/ cạch / Anh nhẹ nhàng mở cửa bước vào .
Trước mắt anh là cục chăn bông cồng lên .
" Em ngủ rồi à ? ... " Hàn Diệp Phong nhỏ tiếng .
Đợi chờ bao lâu nhưng cô lại hờ hững trả lời.
" ừm . "
Kì lạ , anh liền đi đến bên giường , lật chăn ra : " Có chuyện gì sao ? "
Cô liền kéo chăn lại , lảng tránh đi .
" ... Không . "
" Vậy sao em không ăn tối ?" Hàn Diệp Phong túm lấy chăn , dứt khoát vứt thẳng xuống dưới sàn nhà . Mặt anh tỏ vẻ nghiêm túc thật nhưng vẫn có đôi chút áy náy nào đó. " ... Cũng .... cũng không lạnh mấy .... "
Bị vứt mất chăn , cô trơ trọi ra nhưng vẫn mặc kệ coi như chiếc chăn có cũng được không có cũng chẳng sao .
Cô nhắm mắt vờ như buồn ngủ . "...."
" Em nói gì đi ? Còn tính ngủ nữa ? " Hàn Diệp Phong nằm xuống mặt đối mặt với cô .
Hơi thở hai người va vào nhau , Tô Ánh Vân nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu để quay đi nơi khác .
" Anh đừng làm phiền tôi nữa . " Cô mệt mỏi lảng tránh đi .
Anh nghe xong có chút bất ngờ kèm theo đó là cảm giác khó chịu lạ thường , trong đầu anh thoạt lên câu hỏi [ tôi ? ]
" Thái độ đó là sao ? Túm lại có chuyện gì mà hôm nay em lạ vậy ? " Anh vẫn nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-ca-doi/2865050/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.