Dung Dã bực mình tháo kính xuống, đôi mắt sắc bén kia như muốn đâm cho tên đầu gỗ trước mặt thủng một lỗ! Đồ đầu gỗ! “Dám cản ông đây, chán sống rồi hả?” Dung Dã vốn ngang ngược, trong mắt cậu ta, cậu ta chính là người lớn nhất thế giới này! Thuận theo cậu ta thì sống, trái ý thì cậu ta móc mắt ra! Cậu ta nhỏ nhất nhà họ Dung, đương nhiên trừ anh trai ra thì cậu ta là người được cưng chiều nhất. Trừ anh trai ra thì không ai có thể trị được cậu ta.
 
“Xin lỗi.” Quay đi quay lại chỉ có câu này.
 
Điều này khiến Dung Dã tức điên lên, cậu ta siết chặt nắm đấm, đánh thẳng lên người người kia! Mấy người vệ sĩ ngơ ngác nhìn nhau, không dám đánh lại cậu ta, chỉ đành chịu đựng.
 
“Tứ gia nói rồi, nếu cậu Hai qua đây thì không được cho vào, thẳng tay đánh, không kể sống chết!” Một người đàn ông mặc đồ đen bước ra, dáng người cao một mét tám bảy, có thể thấy được cơ bắp cuồn cuộn lộ ra phía sau lớp quần áo. Lực cánh tay có thể đảm ngất một người, khuôn mặt trên cơ thể cường tráng đó không hề có chút cảm xúc nào. Bên hông còn trang bị một khẩu súng, giữa hàng lông mày tràn đầy sự hung hãn, dáng vẻ đằng đằng sát khí.
 
Kiểu người này chính là người sống sót bò ra từ trong đồng xác chết.
 
Dung Dã đã từng gặp anh ta, lúc đó anh ta ở bên cạnh anh trai.
 
Lúc này Dung nhát cáy sợ rồi, nhất là khi nghe thấy câu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-em-bang-ca-sinh-menh/3478052/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.