Sau khi Diệp Hâm và Phó Nhuỵ rời khỏi hộp đêm, hai người gọi taxi tới khách sạn tốt nhất thành phố.
Chứng minh thư của hai người đều chưa đủ 18 tuổi, cô gái lễ tân như đang muốn nói điều gì, Diệp Hâm đưa cô tiền boa, nháy mắt một cái.
“Tiểu thư xinh đẹp, hạnh phúc nửa đời sau dựa vào cô rồi!”
Diệp Hâm là một nam sinh soái khí ngời ngời, cười với lễ tân một cái lập tức hút hồn người ta.
Cô ta cũng gặp qua nhiều tình huống như vậy, dùng chứng minh của mình giúp bọn họ thuê một căn phòng tình lữ lãng mạn.
Diệp Hâm ôm Phó Nhuỵ vào thang máy, Phó Nhuỵ nhéo thịt mềm bên hông anh.
“Tiểu thư xinh đẹp?” Phó Nhuỵ nhướn mày.
“Cô ấy sao đẹp bằng em?”
“Ừm? Thế sao?”
“Đương nhiên, em trai anh có thể vì anh làm chứng!” Diệp Hâm nắm lấy tay Phó Nhuỵ đặt giữa hai chân mình, “Cảm nhận được tình yêu của anh với em chưa?”
“Ai biết là vì em hay vì tiểu thư xinh đẹp vừa rồi?” Phó Nhuỵ gãi nhẹ lên em trai nhỏ đang bành trướng của anh.
“Đương nhiên là vì em rồi, từ sau khi em đồng ý với anh, nó đã cứng lên đến bây giờ, như muốn bùng nổ đến nơi rồi!”
Cửa thang máy lần nữa mở ra, Diệp Hâm ôm Phó Nhuỵ gấp gáp mở cửa phòng, cửa vừa mở, Diệp Hâm lập tức hung hăng hôn cô.
Sau khi đóng cửa, Diệp Hâm bế Phó Nhuỵ đè lên cửa mà hôn, hôn đến mức tạo ra âm thanh lớn.
Diệp Hâm còn nhớ rõ lần đầu hai người hôn nhau, đều rất ngây ngô môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/214089/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.