Hạ Quý chỉ muốn Phó Dụ lập tức biến mất, sao còn có thể nói những lời này trước mặt cô?
Băng sơn học bá đâu rồi? Mặt than ít nói ở đâu???
Người trước mắt cười đến thoả mãn, ôm cô không buông tay vẫn là Phó Dụ cô quen biết sao?
Phó Dụ thấy vẻ mặt Hạ Quý như chịu đả kích nhìn mình, thừa dịp cô ngây người tiếp tục ăn đậu hũ của cô.
Một bàn tay cậu vuốt ve bụng cô dần dần đi xuống dưới, đẩy lông mao dính ướt ra, tìm được hạt đậu nhỏ nhô ra bên dưới.
Vừa rồi lúc liếm láp tiểu huyệt cậu cũng không phát hiện ra nó, vừa rồi cậu kịch liệt thao cô, tiểu đậu đậu trở nên sưng đỏ mới hiện ra.
Cậu biết đây là âm đế của phụ nữ, là nơi vô cùng mẫn cảm.
Vì thế cậu nhẹ nhàng nắm lấy tiểu đậu đậu, Hạ Quý lập tức rên rỉ thành tiếng, quả nhiên là hạt đậu mẫn cảm, là nơi đáng để yêu thương.
Một tay Phó Dụ ở dưới nhéo tiểu đậu đậu, một tay nắm lấy nhũ bao bên trên vuốt ve.
Có lẽ đối với người khác mà nói ngực Hạ Quý không lớn, nhưng mà Phó Dụ rất thích, một tay có thể vừa vặn nắm hết, không lớn không nhỏ, sờ lên thật tốt!
Cậu xoa nhẹ một hồi lâu rồi đưa tay nhéo tiểu anh đào đỏ bừng, hai tiểu anh đào bị chơi đùa lại càng sưng lớn. Phó Dụ nuốt nước miệng, thật muốn làm thêm lần nữa!
“Ưm… đừng làm vậy… tớ vẫn đau, đừng mà!”
Hạ Quý mới vừa hoà hoãn lại bị cậu chơi đùa đến cả người mềm nhũn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/1180865/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.