Hạ Quý cắn môi dưới, làm sao bây giờ? Phía dưới cô cũng đang ngứa ngáy khó chịu nhưng lời nói thế này sao có thể nói được ra chứ?
Dáng vẻ cắn môi của cô kích thích đến Phó Dụ, côn thịt giữa háng còn nhảy nhảy giống như kháng nghị quyết định này.
Trong lòng Phó Dụ cũng thấp thỏm không yên, biết đâu cô trực tiếp mặc quần áo rồi chạy mất thì phải làm sao?
Không sao, nếu cô thực sự làm vậy thì cởi ra lần nữa là được không phải sao? Nếu lần này không được thì lại để lần sau rồi lần sau nữa! Cơ hội còn rất nhiều, thế nào cũng phải làm bản thân ăn no trước đã rồi tính.
Hạ Quý căn bản không biết tình toán trong lòng Phó Dụ, cô lặng lẽ nhìn cậu một cái, giống như cậu đau lòng thực sự, hoàn toàn không nhìn cô.
Nghĩ tới Phó Dụ thích mình 6 năm, có lẽ lời nói vừa rồi thực sự tổn thương tới cậu.
Còn không phải chỉ là một câu nói thôi sao? Hẳn là… cũng, không khó khăn tới vậy…
Hạ Quý do dự mãi, vào lúc Phó Dụ sắp không nhịn được, cô dùng thanh âm so với tiếng muỗi còn nhỏ hơn nói, “Hạ Quý… tiểu huyệt Hạ Quý… thích nhất… côn thịt lớn của Phó Dụ…”
Hạ Quý nói xong xấu hổ đến đỏ cả người, lần này không chỉ có mặt và cổ mà toàn thân đều hồng phấn, thoạt nhìn vô cùng mê người.
Côn thịt Phó Dụ bị lời này kích thích, đỉnh quy đầu cũng chảy ra một ít chất lỏng.
Cậu nhanh chóng nhìn Hạ Quý, chỉ thấy cô cắn môi cúi đầu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/1180864/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.