Ngày hôm sau Hạ Quý đi làm, phát hiện Phó Dụ lại tới nữa, vẫn ngồi ở vị trí hôm qua.
Trong tay cậu cầm theo một quyển sách, an tĩnh ngồi một góc, cùng với ồn ào náo nhiệt xung quanh không liên quan tới nhau.
Loại tình huống này diễn ra ba ngày, trong ba ngày này Phó Dụ đều tới, mỗi lần cũng yên tĩnh đọc sách, không làm phiền tới công việc của cô, chờ cô xong việc thì đưa cô về nhà.
Nói tới nói lui cũng chỉ vài câu, lời khác cậu cũng không nói nhiều, Hạ Quý cũng không hiểu được suy nghĩ của cậu.
Cuối cùng, vẫn là Hạ Quý thiếu kiên nhẫn, ngày thứ ba Phó Dụ đưa cô về, cô nghĩ một chút vẫn quyết định hỏi cậu.
“Phó Dụ, cậu đang làm cái gì vậy?”
“Cái gì?” Phó Dụ mở to đôi mắt vô tội nhìn cô.
“Mỗi ngày đều tới trung tâm thương mại đọc sách? Đừng nói là điều hòa ở nhà hỏng muốn tới đó ngồi đấy?!”
“Ở nhà nhàm chán.”
“Vậy cậu có thể đi du lịch như Phó Nhụy và Diệp Hâm mà!”
“Cậu không đi cùng, tớ đi sẽ không thấy được cậu.”
“…” Hạ Quý lần nữa bị cậu dọa cho sợ hãi, “Phó Dụ, rốt cuộc cậu muốn nói gì? Trêu đùa tớ vui sao?”
“Tớ không trêu đùa cậu. Cậu muốn học bơi không? Hôm nào nghỉ làm tới nhà tớ, tớ dạy cậu học bơi lội.”
Sở dĩ Hạ Quý bị an bài làm nhân viên soát vé, nguyên nhân lớn là cô không biết bơi.
Mặt khác, yêu cầu của nhân viên không chỉ có giữ trật tự bên trong, quản lý đồ đạc, quan trọng nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/1180848/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.