Hạ Quý buộc tóc đuôi ngựa, quần áo đơn giản, dưới chân đeo xăng đan, khuôn mặt tươi cười ôn hòa đối diện với khách.
Trong lúc nghỉ ngơi, Hạ Quý vội vàng uống nước, sau đó gọi đồng nghiệp cách đó không xa tới giúp đỡ để cô đi vệ sinh.
Cô vừa mới đi ra lập tức thấy hạc trong bầy gà Phó Dụ.
Phó Dụ cao 1m8, đứng trong đám người toàn các bà mẹ và trẻ nhỏ càng thêm rõ ràng, Hạ Quý chỉ cần liếc mắt một cái là có thể thấy cậu.
Cô kinh ngạc, Phó Dụ sao lại tới đây? Đi dạo phố thì cũng không nên tới bể bơi cho trẻ con chứ, đối với cậu mà nói những nơi này vô cùng ấu trĩ, huống chi không phải cậu theo Phó Nhụy xuất ngoại sao?
“Sao cậu lại ở đây?” Hạ Quý đi qua hỏi cậu.
Thời điểm Hạ Quý nhìn thấy mình, có một giây Phó Dụ né tránh ánh mắt của cô, bởi vì cậu sợ có thể từ trong ánh mắt cô nhìn ra vẻ chán ghét.
Bây giờ cô chủ động đi tới, có phải cô không để ý tới chuyện đêm đó không?
Cô không thèm để ý… Nghĩ vậy, trong lòng Phó Dụ cũng khó chịu.
“Cậu tới với bạn sao?” Hạ Quý hỏi cậu một cậu.
“Không phải, tớ tới tìm cậu!” Phó Dụ thất thần, không cẩn thận nói ra đáp án trong lòng.
Hạ Quý không biết nên trả lời ra sao, sau khi đi làm, cô cũng ít khi nhớ tới chuyện đêm đó.
Nhưng mà, cô có thể xem nhẹ, cũng không thể ngăn cản suy nghĩ của Phó Dụ, cũng không thể quên lời nói đêm đó và lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-em-trai-cua-ban-than/1180847/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.