Gần nửa đêm, ánh đèn trong căn hộ nhỏ tọa tại trung tâm thành phố vẫn còn sáng đèn. Tiếng bíp bíp nhập mật mã vang lên đầy vội vã, cạch một tiếng cửa được mở, giọng nói đuổi khách từ bên trong nhanh chóng truyền ra.
"Nửa đêm rồi anh còn tới đây làm gì??"
Không có tiếng trả lời, Đường Tử Khanh hỏi hắn nhưng bản thân cũng đã biết rõ đáp án, tên nam nhân này đến tìm cậu để hoan ái ra thì làm gì còn việc khác.
Tô Dịch bỏ giày thay dép đi trong nhà, tầm mắt hắn không sai không lệch nhìn trúng bó hoa lộng lẫy bị ném vào thùng rác.
"Đường Tử Khanh, em thật to gan, hoa tôi tặng mà em dám ném vào thừng rác!! Quen tay như vậy, xem ra không phải lần đầu nhỉ??"
Đường Tử Khanh không đáp lời, có lẽ đến hôm nay vừa tròn 1 tuần liên tiếp mà tên nam nhân này gửi tặng hoa cho cậu. Không có ngoại lệ, bông hoa kiều diễm nào cũng đều nằm gọn trong thùng rác.
"Hợp đồng của chúng ta đã kết thúc, tôi không có thời gian đổi mật khẩu nên mong rằng từ mai anh sẽ không tự ý ra vào nhà tôi nữa..."
Đúng vậy căn hộ này ngoài tên nam nhân đó ra thì chẳng ai biết mật khẩu mở vào cả.
Shhh!!! Cằm bị bóp mạnh đến đau điếng, Đường Tử Khanh nhíu đôi mày lá liễu lại, đôi mắt khép hờ đầy sợ hãi quan sát cơn thịnh nộ của nam nhân, mồm miệng vẫn rất cứng, khó khăn nói.
"Anh làm thế là có ý gì, tôi đã đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-dai-boss-kho-tinh/2849548/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.