So với Tô gia thì Đường gia cũng chẳng kém hơn bao nhiêu, Đường Tử Khanh còn là nhị thiếu gia nhà họ Đường, anh thiếu thứ gì còn cần phải mở miệng xin người khác chắc.
Đường Tử Khanh cười khẩy đầy trào phúng, đối với câu nói của nam nhân lại tựa như rất thích thú, cậu cố mở to đôi mắt xinh đẹp, vờ như kinh ngạc mà thốt lên.
"Thật sao ??"
Tô Dịch dừng lại việc mút mát ở nơi cần cổ mê người kia, thỏa mãn hừ hừ nhìn đấu vết mà mình để lại. Phải nói là Đường Tử Khanh rất ghét việc để lại dấu, mà vết đỏ trên cổ này lại xuất hiện ở chỗ cực kỳ bắt mắt.
Nam nhân hôn chụt lên môi cậu một cái, sau đó day cắn môi dưới hồng hào, khàn khàn mở miệng.
"Thật, em muốn thứ gì sao ??"
Bị hôn một cách bất ngờ, Đường Tử Khanh nhíu mày chà mạnh lên đôi môi vừa bị vấy bẩn của mình, muốn lau cho thật sạch.
"Tô đại thiếu gia đối với nhân tình của mình cũng thật hào phóng..."
Khuôn mặt Tô Dịch đen lại nhanh chóng, rõ ràng là một đôi môi đẹp nhưng lời nói ra lại đầy đay nghiến và mỉa mai.
"Thái độ chán ghét này của em khiến tôi lầm tưởng em đang ghen đấy..."
Đường Tử Khanh trừng mắt như bị xúc phạm, giữa môi răng lại tràn ra nhũng lời lẽ cay độc.
"Anh ảo tưởng quá rồi, sao tôi phải ghen với loại đàn ông như ngựa đực đến mùa động dục... Anh mà cũng xứng sao ??"
Cằm bị bóp đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-dai-boss-kho-tinh/2849546/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.