Chẳng trách lại thê thảm, thèm muốn cúc hoa của nam chính, đây chẳng phải tội không thể tha của bia đỡ đạn sao?!
Đm, Lộ Nhâm khóc lóc ỉ ôi trong lòng.
Nhảy xuống Hoàng Hà cũng không rửa sạch!
Không được, không thể xem tiếp được.
Lộ Nhâm nơm nớp lo sợ ấn dừng, ngẩng đầu lên, hai chân khép lại, quỳ thành dáng vẻ nhận lỗi của học sinh tiểu học.
Cậu miễn cưỡng cười một cái, “Ân... anh Bắc Lâm, em sai rồi, là do em không hiểu chuyện... Anh muốn giết... Không, anh muốn phạt em cũng...”
“Tiếp tục.” Ân Bắc Lâm thản nhiên nâng cằm lên, “Bây giờ mới đến đâu rồi?”
Trước mắt Lộ Nhâm tối sầm, “...”
… Bây giờ mới đến đâu rồi?? Thế này còn không đủ sao??
Miệng mấp máy hai lần, Lộ Nhâm ngẩng lên. Người đối diện hơi híp mắt.
Cảm giác áp bức quen thuộc lại ập tới, Lộ Nhâm chống không được hai giây đã nuốt lại lời muốn nói, rất không có khí phái mà ấn tiếp tục phát.
Video tiếp theo đúng là ướt át.
Mặt Lộ Nhâm bỗng đỏ bừng.
"Bản thân" giống như một con rắn trắng, lắc lư bò từng bước, cuối cùng ngồi lên trên người Ân Bắc Lâm, bắt đầu cởi cúc áo của Ân Bắc Lâm.
Ngay giây tiếp theo, Ân Bắc Lâm trong video chậm rãi mở mắt.
Đôi mắt phượng sắc bén sâu thẳm kia, bỗng nhìn người trên người, giống như dã thú đang chờ đợi cơ hội.
Trong lòng Lộ Nhâm lộp bộp mấy tiếng, lông tơ bỗng dựng hết lên!
“Bản thân” trong video giống như một người mù, hoàn toàn không để ý đến vẻ lạnh lùng trên khuôn mặt đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-anh-de-phao-hoi-noi-dinh-dam/437752/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.