Đứa bé nhìn qua một chút: “Em mua cho cô ta cái gì?”
Bị ánh mắt này nhìn qua, Lộ Nhâm có chút chột dạ khó hiểu: “Là một sợi dây chuyền…”
“Một sợi dây chuyền.”
Cậu bé hời hợt lặp lại một lần: “Không phải em còn chưa chuẩn bị đưa cho cô ấy đi?”
“… Không đâu.” Lộ Nhâm ho khan: “Gọi điện còn gọi không được thì đưa làm sao.”
Không nghĩ tới cậu vừa nói câu này, sắc mặt đứa nhỏ không chỉ không tốt lên mà trái lại là đen hẳn xuống.
“Ý là” cậu bé hờ hững hỏi: “Nếu như có thể liên lạc được, em sẽ đưa dây chuyền cho cô ấy?”
Lộ Nhâm: “…”
Không phải, đây là năng lực phân tích gì đây, rõ ràng ý tứ của cậu là không đưa có được không!
“… Dù gì cũng là bạn gái cũ.” Lộ Nhâm giải thích tiếp: “Sẽ không tặng nha.”
Đã nói tới vậy, trên khuôn mặt non nớt của đứa nhỏ vẫn bày ra vẻ không hài lòng.
Lộ Nhâm buồn cười, đưa tay bấm trên mặt nhóc một cái, hối thúc: “Ăn cơm của em đi. Một đứa bé như em thì quan tâm nhiều làm gì.”
Từ trong lỗ mũi đứa nhỏ phát ra một tiếng hừ khẽ.
Lộ Nhâm ngẫm lại, đột nhiên cảm giác có chút lạ.
Cậu ôi một tiếng, có chút khó hiểu hỏi: “Sao em biết quà tặng kia là đưa cho bạn gái cũ của anh.”
“Anh không thèm nói với em.”
Đứa bé dừng một chút.
Ngay sau đó, Lộ Nhâm thấy cậu nhóc chậm rãi đặt đũa vào bữa tối.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-anh-de-phao-hoi-noi-dinh-dam/1858418/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.