Lộ Nhâm không hề hạ thủ lưu tình.
Lộ Nhâm cũng hối hận vì cái đánh mông này.
Thực ra, một đứa trẻ chín tuổi cũng cao gần một mét bốn.
Ôm cậu bé lật người vẫn có chút nặng, Lộ Nhâm cảm thấy đánh xuống, cánh tay đau nhức, lòng bàn tay cũng bỏng rát, có chút xót xa.
Nhưng dù đau khổ thế nào thì đứa trẻ cũng phải được dạy dỗ - không quan tâm đến chuyện khác, nhưng không thể dung túng cho nó học thói xấu được.
Lộ Nhâm thở dài, ôm đứa nhỏ đứng thẳng, “Cái em vừa nói là sai, biết không?”
“Sai ở đâu,” đứa nhỏ đứng thẳng người ngây ngô nói: “Anh đã nói anh không phải trẻ con, anh là chồng của em."
Lộ Nhâm, “…”
Lộ Nhâm, “???”
Lộ Nhâm, “…Em là gì của anh???”
“Chồng.”
Chồng???
Câu tôi là ba cậu từ khi nào qua miệng học sinh tiểu học lại thành tôi là chồng cậu vậy.
Ông còn được… ông công chúa cũng được.
Chờ một chút, Lộ Nhâm đầu óc choáng váng, ông công chúa là cái quỷ gì… Nghe là lạ.
Chờ đã, bây giờ không phải lúc để nghĩ về những điều này.
Lộ Nhâm lắp bắp nói: “Không phải, nhóc con, em nói bậy bạ gì đó.”
“Anh không nói nhảm.” Đứa nhỏ ngồi ở trên đùi cậu, đôi mắt đen nhìn cậu, “Anh là chồng của em.”
Đứa trẻ đặt tay lên vai cậu, lại gần.
Lộ Nhâm lại gần như nhắm mắt lại.
May thay, mặc dù cậu đã nhắm lại, nhưng cũng đã mở nó ra ngay lập tức —
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-voi-anh-de-phao-hoi-noi-dinh-dam/1858417/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.