Edit: Cẩm Anh.
Đủ 120 vote và 20 cmt đăng chương mới!!
Thiếu niên vắt chéo chân ngồi trên ghế sô pha, làn da từ đầu mũi chân đến phần đùi đều trắng đến chói mắt.
Cô xõa mái tóc đen, đuôi tóc có hơi ướt, rũ xuống trước ngực tạo ra một khoảng ướt nhỏ.
Cổ áo lệch sang một bên lộ ra xương quai xanh tinh xảo và một dây áo viền ren.
"Cậu..."
Đường Vi Vi nhận ra ánh mắt thiếu niên rơi trên người mình không đúng, những tình tiết trong tiểu thuyết vừa nghĩ đến lại đổ xô vào trong đầu cô.
Nhìn Hạ Xuyên từng bước đi tới bên này, trái tim cô từng đợt chùng xuống.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ!!!
Có lẽ vì quá mức tin tưởng anh, cộng thêm việc lần trước cô ngủ lại đây anh cũng không làm gì nên Đường Vi Vi cảm thấy Hạ Xuyên không phải loại người đó.
Vậy nên hóa ra toàn bộ đàn ông trong thiên hạ đều giống nhau sao?!
Cách ăn mặc này rốt cuộc hấp dẫn bọn họ chỗ nào vậy?
Thiếu niên đứng bên cạnh ghế sô pha, cúi đầu nhìn cô bằng đôi mắt đen tĩnh mịch.
Anh cúi người, hơi nghiêng người về phía trước, đầu ngón tay chạm vào vai cô. Ngay khi Đường Vi Vi định giơ một bạt tai lên chào hỏi thì thiếu niên lại nhấc cổ áo của cô lên, kéo vào.
Đường Vi Vi: "...?"
"Lộ rồi." Hạ Xuyên một lần nữa đứng thẳng dậy, đôi lông mi dài buông thõng, giọng nói khàn hơn bình thường một chút: "Màu trắng."
Lúc đầu Đường Vi Vi bị động tác của anh làm cho cứng đờ, đợi anh đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-hoc-tap/1731996/chuong-39-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.