Edit: Cẩm Anh.
Đường Vi Vi nhỏ giọng lầm bầm: "Hiện trường trực tiếp cũng khá đẹp mà..."
"Đẹp?" Hạ Xuyên liếc cô: "Cậu cảm thấy bây giờ mình đẹp không?"
Đường Vi Vi nghẹn họng, còn nói thêm: "Vậy chắc chân là đẹp theo kiểu không bình thường rồi."
Cửa thang máy mở ra, Hạ Xuyên bước ra ngoài, Đường Vi Vi đi theo phía sau anh, miệng vẫn còn lải nhải: "Mà nhắc mới nhớ, hình như trong mấy người vừa rồi có một người học trường chúng ta, tôi nhìn rất quen."
"Ờ." Hạ Xuyên đáp lại, "Mạc gì đó, lớp C2-6."
Đường Vi Vi bổ sung hoàn chỉnh: "Mạc Vũ Phàm."
Hạ Xuyên dừng chân, Đường Vi Vi không kịp phòng bị nên bất ngờ va phải anh.
Không biết đây là lần thứ mấy đụng vào người này rồi, cô xoa mũi, hốc mắt dâng nước, cất giọng mềm mại phàn nàn: "Cậu làm gì vậy...."
Đường Vi Vi cảm giác một ngày nào đó mũi cô sẽ tẹt mất.
"Cậu biết cậu ta?" Hạ Xuyên nheo mắt lại.
"Cũng không hẳn." Cơn đau giảm đi, nhưng mắt cô gái vẫn đỏ một cách đáng thương: "Chỉ là tuần nào trường cũng thông báo phê bình, người này đi lên mấy lần nên tôi nhớ kỹ."
Mấy tội danh bị phê bình như đánh nhau ẩu đả trong lớp, thu phí bảo kê của bạn học.
Khi ấy Đường Vi Vi còn cảm thán, so sánh mới thấy Hạ Xuyên ở trường cũng thật khiêm tốn, ngoại trừ đi trễ trốn học thì dường như không làm chuyện gì quá phận.
"Tại sao cậu ta lại học chung cấp hai với cậu? Trước kia hai người có thù sao?" Cô hỏi.
Hạ Xuyên đứng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-khong-bang-hoc-tap/1731995/chuong-39-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.