Yến Hảo chưa từng nhờ vả ai chuyện gì với tư cách là con của Yến Minh Thành, bây giờ là lần đầu tiên, cậu tìm số của cục trưởng Vương trong danh bạ, khi nối máy thì gọi ông một tiếng chú. 
Cục trưởng Vương khá kinh ngạc: "Tiểu Hảo à, có chuyện gì vậy?" 
Yến Hảo kể lại vắn tắt chuyện. 
Cục trưởng Vương không hề do dự trả lời: "Bên chú sẽ liên hệ với đồn cảnh sát ngay, chú cũng sẽ cử người trong tổng cục đi." 
Yến Hảo nhìn Giang Mộ Hành đang nói chuyện điện thoại dưới mái hiên, cậu nói nhỏ: "Tốt nhất là nên sắp xếp một chuyên gia tâm lý." 
Cục trưởng Vương nói được: "Con tính rất chú đáo." 
"Chú, đây là chuyện gia đình của bạn con, con mong là sẽ không đả động tới giới truyền thông, nhất định không được có phong thanh gì." Yến Hảo thở dài: "Nếu bị đưa tin thì con sẽ phải nhờ ba ra mặt để ép xuống, lại có thêm chuyện." 
"Lớp mười hai tất bật căng thẳng, dễ ảnh hưởng tới chuyện học, chú thấy có đúng không?" 
Cục trưởng Vương lập tức đưa ra lời bảo đảm, rất hiền hòa và thoải mái: "Yên tâm, chú sẽ dặn dò." 
Yến Hảo cầm dù đi về phía Giang Mộ Hành: "Vậy con phiền chú." 
"Không phiền không phiền." Cục trưởng Vương cười nói: "Tiểu Hảo, cuối năm nay Phi Phi về nước, con bé luôn ngắc tới con, khi nào con rảnh thì đến nhà chú ăn cơm." 
Yến Hảo nói vài lời lấy lệ, cậu cúp máy rồi mím môi. 
Cậu đang mang một khuôn mặt mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-doan-chinh-2/1920071/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.