Cố dẹp đi cảm giác uất ức trong lòng, tôi rửa tay bằng nước trong chai, súc miệng rồi nói: “Chúng ta có thể nghiêm túc nói chuyện không?” 
Gã mặt lạnh không hề trốn tránh ánh mắt của tôi, hắn chỉ lẳng lặng nhìn tôi rồi nói: “Vậy cô nói trước cho tôi biết, cô tới đây làm gì? Thôn này một năm chỉ xuất hiện đúng bảy lần, nếu không tính toán đúng thời gian thì sẽ không thể tìm thấy nó. Cô đến từ gia tộc nào? Chủ nhân của cô là ai?” 
Tôi nhìn hắn như nhìn người ngoài hành tinh: “Tôi không biết anh đang nói cái gì, tôi chỉ tới đây để tìm ba mẹ tôi thôi. Ba mẹ tôi đã từng tới đây, còn chụp ảnh nữa. Tôi chỉ lần theo dấu vết của bức ảnh mà tới đây. Anh…” tôi ngừng lại, suy nghĩ phải dùng từ thế nào để không làm hắn tức giận, “anh là người hay ma?” Tôi thực sự không nghĩ ra từ nào khác. 
Hắn vốn đã nhìn về phía bếp cồn, lại quay sang nhìn tôi, ánh mắt hắn rõ ràng có gì đó rất tức giận và khó chiuj. 
Tôi vội giải thích, “Tôi chỉ muốn hỏi mà thôi, còn nếu như anh có gì không tiện nói thì thôi đừng nói, tôi hiểu, tôi hiểu…” dường như, chỉ có vậy mới có thể che giấu đi sự bối rối của tôi. Nhưng rồi tôi vẫn ngẩng đầu lên, nhìn hắn hỏi: "Anh là người, là quỷ hay là tang thi, hay anh giải thích một chút cho tôi biết, tôi không thể nào hôn anh mà không biết anh là gì.” 
Biểu cảm trên mặt hắn trở nên nghiêm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-duong-cung-nguoi-la/2670541/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.