Nhưng mọi người thấy anh cử động, tưởng rằng anh lại muốn hung dữ với Tiểu Tuyền, một đám người lập tức đứng lên ngăn anh lại.
"Các cậu làm gì vậy?" Ngô Sỹ Dương gào to.
"Đội trưởng, không thể được!" Không thể đem Tiểu Tuyền hù dọa được....
Tần Tiểu Tuyền đang nhìn bảng kế hoạch nghe thấy âm thanh, ngẩng đầu lên, thấy mọi người trong đội bóng không biết đang làm gì, mấy người ôm Ngô Sỹ Dương không thả. "Các anh đang làm gì vậy?"
Mọi người giả vờ như không có việc gì, "Không có việc gì! Không có việc gì!"
Ngô Sỹ Dương hừ một tiếng, hạ lệnh đuổi khách, "Toàn bộ các cậu đi ra ngoài bãi tập rèn luyện thể lực, tôi muốn cùng quản lý nói chuyện một chút."
"Đội trưởng....."
"Get Out!"
Thế là, một đám người không thể làm gì khác hơn là đi khỏi phòng làm việc, trong nháy mắt, phòng làm việc chỉ còn hai người Ngô Sỹ Dương và Tần Tiểu Tuyền.
Ngô Sỹ Dương đi đến bên cạnh bàn máy vi tính nhìn cô, lời như vậy thật đúng là khó mở miệng....... Muốn anh nói xin lỗi, còn là cùng nữ sinh nói xin lỗi......... Nhưng mọi người nói không sai, quản lý như Tiểu Tuyền rất khó tìm được, tuyệt đối không thể để cô giận bỏ đi. "Tiểu Tuyền....... Tôi......."
"Sắp xếp xong rồi!" Tần Tiểu Tuyền nhấn lưu trữ, đem tài liệu của nhóm in ra, "Tôi nghĩ chúng ta nên ở lại một ngày, buổi sáng thứ bảy đi nhờ xe trở về....... Anh nói không sai, tôi không có nghĩ đến mọi người thi đấu xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-don-phuong-anh-that-dau-long/2685351/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.