Để phù hợp với giai điệu của violin, Thẩm Nam Tự đã thay đổi giai điệu ban đầu trở nên uyển chuyển và du dương hơn. Tôi ôm con thỏ của cậu ta ngồi trên ghế sô pha nhỏ. Con thỏ rất ngoan, một cục bông nhỏ nép vào trong lòng tôi không nhúc nhích, trong miệng nhai òm ọp òm ọp một cây cỏ.
Thẩm Nam Tự trước mặt nhướng mày, chăm chú biểu diễn violon. Mặc dù địa điểm đơn sơ, nhưng cậu ta vẫn tao nhã và rắn rỏi, giống như một quý ông trẻ tuổi đứng ở giữa đại sảnh vàng.
Gió đêm, sân thượng, tiếng đàn, ánh đèn mờ ảo, con thỏ nhỏ mềm ấm, còn có căn cứ bí mật chưa bị người khác phát hiện.
Cùng với Thẩm Nam Tự.
Tất cả tạo nên một ký ức đặc biệt trong đêm nay.
Sau đó cậu ta mời tôi khiêu vũ, nhảy theo giai điệu đơn giản, tiếp cận nhau theo bản năng dưới màn đêm, xoay tròn, nhảy múa, khán giả chỉ là một con thỏ nhỏ có đôi tai cụp màu nâu.
Nụ hôn diễn ra tự nhiên, nhẹ nhàng lưu luyến giống như ánh trăng đêm nay. Tôi nghe rõ nhịp tim của mình, giống như có một con thỏ nhỏ đụng vào đó.
“Thời Lộ.” Hơi thở trầm thấp của Thẩm Nam Tự phả vào tai tôi: “Tim của anh đập rất nhanh. Là vì em sao?”
Tôi đặt trán lên vai cậu ta, khẽ ừ một tiếng.
Không ai có thể không rung động trước tình yêu chân thành và nồng cháy, kể cả khi chưa bắt đầu yêu.
Thẩm Nam Tự vẫn chưa nói cho tôi biết lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-di-keo-muon/3096374/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.