Sau khi kết thúc, Phó Chi Hành ôm tôi vào lòng, vỗ về tôi rất lâu. Những giọt nước mắt sinh lý được hắn coi như nỗi tủi thân, nhìn ánh mắt của tôi tràn đầy tự trách và áy náy, nhịn không được lập tức hôn lên trán tôi nói xin lỗi.
“Có phải anh mạnh quá rồi không…” Hắn hỏi.
Tôi còn chưa tập trung sau dư âm khi nãy, dựa vào lòng hắn gật đầu một cách mệt mỏi. Sự thân mật ngay lúc này khiến tôi sinh ra một loại bản năng phụ thuộc vào hắn, bất giác ôm chặt lấy eo hắn, nói: “Không có.”
“Vậy em thấy không thoải mái chỗ nào không?” Hắn lại hỏi.
“Cũng không có.” Tôi ngẩng đầu lên nhìn ánh mắt của hắn, chủ động đưa môi của mình lên, nhẹ nhàng dán lên môi hắn: “Em rất ổn, không cần lo lắng cho em.”
Phó Chi Hành sững lại một lát: “Cục cưng… Mắt của em thật đẹp.”
Tôi không biết tại sao bình thường hắn nói lời ngon tiếng ngọt vậy mà lúc khen tôi thì lại luôn vụng về. Ngoại trừ “Đẹp”, “Xinh đẹp”, “Mê người” thì hình như không tìm được từ nào khác.
Tôi nhắm mắt lại dựa vào lòng hắn, không có nói gì.
Sau đó sự mệt mỏi ập đến, Phó Chi Hành giống như đang dỗ đứa bé vậy, vỗ lưng của tôi dỗ tôi ngủ. Trong lúc mơ mơ hồ hồ tôi nghĩ, ở tương lai có lẽ hắn sẽ là một người cha rất tốt. Sau đó tôi lại nghĩ, bình thường hắn đối với người khác không có nhẫn nại như vậy, không biết tương lai có đứa bé nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-di-keo-muon/3096350/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.