Bắc Kinh năm 2006.
Mùa hè đến sớm hơn thường lệ, mới hết tháng Năm trời đã nóng như thiêu đốt, vừa nóng bức vừa khô hanh. Mãi đến khi vào đêm, gió mát hiu hiu thổi, thời tiết mới có dáng vẻ của đầu hè.
Giang Mỹ Hy bước xuống từ xe SUV của công ty, trên đôi giày cao gót mười hai phân, cô loạng choạng đi về phía tiểu khu nhà mình. Hôm nay, cô uống chút rượu khi tiếp khách với sếp, với người bình thường đó thực sự chỉ là một chút rượu, nhưng với cô thì khác, cô có biệt hiệu “Giang ba chén”, nghĩa là ba chén đã say.
Hôm nay uống mấy chén, chính cô cũng không nhớ, nhưng cô vẫn có thể đi từ cổng tiểu khu về nhà, chỉ hơi loạng choạng và chật vật một chút thôi. Cũng bởi tiểu khu cô sống không lớn, nhưng nhà thiết kế lại xây cả cầu bắc qua dòng suối nhỏ, với những con đường vòng vèo uốn lượn, vì thế đôi giày cao gót của cô bỗng trở nên không thân thiện.
Giang Mỹ Hy đi xiêu xiêu vẹo vẹo nghiêng bên này ngả bên kia, dựa vào chút tỉnh táo cuối cùng còn sót lại, khó khăn lắm cô mới lần mò được đến “cửa nhà”. Trong ánh sáng mờ mờ, cô bấm mật khẩu mở khóa nhưng quái lạ cửa không mở!
Cô thử lại lần nữa, lại không đúng! Thử lần thứ ba, vẫn không đúng! Cô ngớ người, chậm chạp quay đầu nhìn số tầng trên tường, đúng là tầng tám thật!
Lần này, cô đọc luôn mật khẩu ra thành tiếng, đọc số nào lại ấn số đó nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-di-giang-tieu-thu/3477246/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.