Trên một bãi đá sát bên bờ biển nổi tiếng ở phía Nam của thành phố M.
Có một đứa trẻ độ chừng mười tuổi đang xoay lưng với đại dương bao la để đối mặt với một tiểu thiên thần nhỏ.
"Chân em chảy máu đến như vậy rồi mà vẫn còn tâm trạng để ngắm biển sao?". Cô bé nhẹ nhàng lấy chiếc khăn tay đắt tiền quý giá ra khụy một chân xuống mặt cát một chân chóng lại trong vô cùng khí chất.
"Chị làm gì thế?" Nhóc con ngồi trên tảng đá mở to đôi mắt xanh rêu đung đưa đôi chân mảnh khảnh cuối đầu nhìn lấy nữ nhân trước mắt.
"Cầm máu cho em, không thấy sao." Giọng nói không nhanh không chậm không trầm không cao phát ra:"Xong rồi đấy, tạm thời cầm như vậy đi nhưng em vẫn phải về để xử lí vết thương"
Bé con chớp chớp mắt "Chúng ta có quen nhau sao?"
"Không có"
"Thế sao lại giúp tôi?"
"Thế sao em lại không ở trên thuyền chơi với đám nhóc của các thương gia."
"Đây không phải là câu trả lời" bé con trầm ngâm một chút"Họ giả tạo lắm"
''Hửm'' đôi chân mày xin đẹp bỗng chốc nhíu lại.
"Họ chơi với nhau mục đích chỉ lợi dụng nhau thôi, toàn là những gia chủ người kế thừa trong tương lai không thì làm sao mà chơi thật lòng được" dừng một chút cô nàng bổ sung thêm"Con nít con nôi mới tí tuổi đầu bài đặt tính với chả toán...ta khinh"
Nghe lấy giọng điệu trẻ con không thôi An Lam nhịn không được bật cười.
"Chị cười cái gì" Nhật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam/2862326/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.