Sau hơn mười phút chật vật mãi cô cũng đến nơi mà cô không hề muốn đến. Trước khi xuống xe cô không quên trừng mắt lần cuối với vị tài xế vô tình lọt vào mắt xanh của ông cô. Bắt gặp được ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của cô anh hoảng sợ tay run lên cầm cập.
Cô ngước đôi mắt xanh rêu của mình nơi mà bản thân sắp bị tra tấn, trước mắt cô là một tòa nhà không là một biệt thự to lớn, phía trên cổng cao kia có một tấm bản lớn màu nâu gỗ 'An Bảo Đường' vô cùng đặc sắc, phía trong cánh cổng kia cô đã thấy hơn chục tên bảo vệ đang đi tuần tra, canh giữ nghiêm ngặc vậy sao cô bỏ trốn đây.
"Con còn không mau vào đi, trễ rồi đấy". Ông Nhật trầm giọng nói.
"Ông à...ông bỏ rơi con thật đấy à...!" Nhật Hạ nhíu mày, bất mãn nhìn ông.
"Ta bỏ rơi con hồi nào, ta chỉ muốn con vui vẻ hơn thôi"
"Bây giờ ông cho con về nhà là con vui vẻ lên liền đấy"
"Không được..." Ông Nhật dứt khoát.
Đã tới bước đường này rồi cô cũng không khẩn cầu ông nữa bởi cô biết có khẩn cầu cách mấy ông cũng không thay đổi quyết định, chắc chắn là vậy.
"Vậy thôi, con đi...ông cũng mau về đi chú đang đợi ông đấy".
"Con vào đi rồi ta sẽ đi ngay"
Nhật Hạ: "...."
Cô chậm xoay người bước vào trong, xoay được phân nữa thì:''Bảo bối...". giọng nói trầm ấm, cưng chiều của ông Nhật khẽ vang lên.
"Ông đã thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam/2862325/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.