"Cậu làm gì thế, làm tớ giật cả mình à". Bảo Châu ai oán kêu lên khi xác nhận được người động thủ với mình là ai "Chả phải nói tối mới về sao, sao giờ lại có mặt ở đây rồi."
An Lam nghiêng người nắm lấy tay Nhật Hạ kéo về phía mình "Vốn định là tối mới về đấy nhưng giữa chừng lại thấy không yên tâm khi giao Nhật Hạ cho cậu"
"Sao lại không yên tâm, tớ rất đáng tin đó có được không" Bảo Châu bất bình lên tiếng "Nhật Hạ, nói một câu công bằng nào"
Nhật Hạ:"..."
Ta vô tội, ta không biết gì cả, các người cãi nhau cớ sao lại lôi ta vào, ta làm lỗi lầm gì...
Reng reng reng.
Giờ nghỉ đã hết.
"Giờ nghỉ lao hết rồi, lo đi làm nhiệm vụ của cậu đi". An Lam vuốt ve mái tóc xám khói bồng bền của Nhật Hạ lên tiếng nhắc nhở.
"Không cần cậu nhắc đâu, đi thôi nào Nhật Hạ". Bảo Châu chìa tay mình ra ý định dẫn Nhật Hạ đi đến chỗ huấn luyện tiếp theo.
"Không cần để Nhật Hạ ở đây với tớ". An Lam ngăn cản.
"Cậu có ý gì với Nhật Hạ à, sao cứ thích ở riêng với nhóc con này thế"
"Lại là nhóc con, ta là người lớn, ta sắp 18 tuổi rồi". Nhật Hạ chu môi nhỏ giọng phản bác ai dè An Lam thính tai nghe thấy.
Cô bật cười cúi người xuống nhấc bổng Nhật Hạ lên ẳm cô nàng về ghế rồi
"Ừ, em là người lớn không còn là trẻ con nữa, được chưa". Giọng cười mang vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam/2862293/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.