Đường Diệc Sâm muốn áp người lên Thủy Tâm Nhu lại bị cô dùng tay chống lên ngực, không cho phép anh ép xuống.
Vừa nhìn ánh mắt kia của anh cô liền biết không có chuyện tốt.
Nháy mắt, cô nhíu mày, ánh mắt lưng tròng, đáng thương nhìn Đường Diệc Sâm, “Em không được, đau…”
Tiếng đau kéo dài này khiến đáy lòng Đường Diệc Sâm thêm vài phần yêu thích, anh làm sao có thể nhẫn tâm giày vò cô nha.
Nhưng mà bị cô quyến rũ như vậy, anh thèm rồi!
Đường Diệc Sâm khẽ nhíu mày, ánh mắt sâu cũng híp lại, anh không mạnh mẽ ép xuống, môi mỏng gợi cảm chỉ nhẹ nhàng mổ hôn đôi môi Thủy Tâm Nhu vài lần.
“Ngâm nước sẽ thoải mái một chút, ông xã gọi đồ ăn cho em, có được hay không?”
Ánh mắt gian xảo lấp lóe, Thủy Tâm Nhu hít mũi gật đầu một cái.
Đường Diệc Sâm ôm cô, đợi cho dục vọng dịu xuống, anh mới đứng dậy.
Giày còn không mang, Thủy Tâm Nhu thình lình đá một cái, đạp Đường Diệc Sâm ngã trên sàn.
“Khốn kiếp, xem em làm thế nào giết anh.” Thủy Tâm Nhu vừa nói vừa kéo cao mền che ngực, vừa cầm gối đầu ném tới Đường Diệc Sâm.
Cô không thèm để ý đồ vật ở tủ đầu giường là món gì, chỉ cần có thể nện người, cô đều cầm lên ném về phía Đường Diệc Sâm.
“Chị đây cảnh cáo anh đừng đụng vào, là chính anh không thức thời, không thể trách chị đây.” Nhướng mày, khuôn mặt xinh đẹp của Thủy Tâm Nhu tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502873/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.