Dù Đường Diệc Sâm đã thắt dây an toàn, anh vẫn phải nắm lấy thanh vịn trên đầu để phòng mình bị văng ra do quán tính quá lớn.
Bởi vì ghế này thật không phải người bình thường có thể ngồi, đặc biệt là người mắc bệnh tim, quá kích thích rồi, khẳng định sẽ không chịu được.
“Vô Ngân, thần kinh à! Cậu không muốn sống nhưng tôi còn quý cái mạng nhỏ này, tôi còn chưa đoạt lại vợ tôi, còn chưa có sinh con đó, khốn kiếp!”
Đoạn Vô Ngân cũng không để ý tới tiếng hét của Đường Diệc Sâm, anh vẫn như cũ đạp chân ga tăng tốc.
Nếu anh thua rồi chẳng phải mất hết mặt mũi, về sau anh còn lăn lộn thế nào ở trên trường đua xe?
Một vòng cuối cùng, giữ vững một chút. Đoạn Vô Ngân đạp chân ga, hai tay nắm chặt tay lái cho tới bây giờ chưa từng thả lỏng qua, đôi mắt giống như báo săn lướt qua vẻ giận dữ, nhìn chằm chằm chiếc Ferrari màu đỏ cách mình không xa.
Còn có năm trăm mét, anh vượt lên, tuyệt đối không ngờ rằng, một tiếng vèo, đối phương đột nhiên phóng như bay, căn bản cơ hội để vượt lại cũng không cho anh, trở thành chiếc xe đầu tiên xông qua vạch đích.
“Mẹ nó, lịch sử ông đây xưng bá nhiều năm trên đường đua Hong Kong bị phá mất rồi.” Xe chậm rãi ngừng lại, anh thất bại đập tay vào tay lái.
“Hờ…” Đường Diệc Sâm hả miệng hít thở, ánh mắt anh hung tợn nhìn Đoạn Vô Ngân. Anh trực tiếp muốn bóp chết tên khốn này.
“Khốn kiếp, nếu cậu xảy ra chuyện gì, tôi làm thế nào nói chuyện với mẹ cậu?”
“Xì… Em đây không phải còn chưa chết sao? Em đương nhiên nhớ được, anh còn chưa đoạt vợ về, còn chưa có truyền lại giống, em làm sao có thể để anh chết được.” Nói xong, Đoạn Vô Ngân giang tay ra.
“Đủ kích thích chứ? Về sau nếu buồn bực thì tìm em chạy hai vòng, đảm bảo anh sẽ chợt nhận ra mọi điều trong cuộc sống của mình.”
Đường Diệc Sâm khinh bỉ hừ lạnh một tiếng, xuống xe cởi mũ bảo hiểm ra.
Đầu óc của anh cực kỳ rõ ràng, mặc kệ là đang ở tình huống nào, người anh muốn yêu đều là Thủy Tâm Nhu.
Đoạn Vô Ngân cũng ra tới, anh thoải mái dựa vào cửa sổ xe, cởi mũ bảo hiểm, híp đôi mắt thâm trầm nhìn chằm chằm chiếc Ferrari màu đỏ ngừng cách đó không xa.
Anh cũng muốn xem thử, người có thể thắng anh là ai.
“Nhìn gì mà nhìn, đi thôi! Thua cũng đừng nghĩ nữa.” Đường Diệc Sâm nhíu lông mày nhìn sang Đoạn Vô Ngân, ngay sau đó cũng thuận theo ánh mắt anh nhìn qua.
Người ngồi ghế lái chiếc Ferrari màu đỏ xuống xe rồi, cởi mũ bảo hiểm ra, nháy mắt, một mái tóc dài tung bay.
Mẹ nó, thì ra là nữ! Hơn nữa còn là một đại mỹ nữ!
Lần này, suy nghĩ của Đoạn Vô Ngân rối nùi, anh mê mang rồi!
Anh thua càng không phục.
Mấp máy môi, anh lưu manh nhíu mày, ngay sau đó huýt sáo một cái, đi tới chỗ người ta.
“Mỹ nữ, em rất lợi hại nha, đường đua này chưa từng có người nữ nào thắng nổi, xin hỏi quý danh? Tại hạ Đoạn Vô Ngân ở tập đoàn Liên Khải, bạn đồng hành là Tổng giám đốc Liên Khải, Đường Diệc Sâm.”
Đoạn Vô Ngân vươn tay ra, mỹ nữ khinh bỉ liếc anh một cái, khuôn mặt lạnh không chút ấm áp, càng không có ý tứ muốn bắt tay anh, kiêu ngạo hất cằm lên.
Mẹ nó, người phụ nữ cao ngạo lạnh lùng không nể tình rồi, chảnh gì chứ, có thể thắng anh một lần tính là gì.
Nhất thời, ánh mắt Đoạn Vô Ngân như bị sương lạnh ngàn năm bao phủ, toàn thân căng cứng, anh thu hồi tay lại.
Là mỹ nữ, anh không tính toán với cô, nếu là đàn ông thì khó mà nói, hiện tại anh muốn đánh người rồi.
“Tôi cũng cảm thấy cô ấy rất lợi hại, là một cành hoa của đội cảnh sát, giám sát cấp cao của tổ trọng án Cửu Long mới nhậm chức, Chu Đào, huấn luyện từ Anh quay về.”
Nghe vậy, Chu Đào lạnh lùng liếc mắt nhìn người bạn từ ghế phụ đi ra.
Không nói lời nào không ai coi anh câm điếc!
“Ờ… Thì ra là Madam, thật lợi hại, hân hạnh!” Đoạn Vô Ngân cười lưu manh, đôi mắt như báo săn có mấy phần hứng thú.
Thì ra là nữ cảnh sát, thật kích thích!
Chu Đào không để ý tới Đoạn Vô Ngân, đi thẳng tới phòng thay quần áo.
Đường Diệc Sâm cười lắc đầu, trêu tức: “Đừng nhìn nữa, người ta đã đi xa rồi, bắt đầu từ ngày mai, tôi có thể cho cậu nghỉ.”
“Khốn kiếp, còn không bằng em đánh anh, trực tiếp bị đưa đến tổ trọng án Cửu Long.” Đoạn Vô Ngân liếc mắt nhìn Đường Diệc Sâm, sau đó bỏ đi.
“Quỷ hẹp hòi!” Đường Diệc Sâm gắt một câu, cũng đi theo sau.
—————
Ba người phụ nữ ăn uống xong xuôi lại đi xem phim, lúc đi ra, bóng đêm đã dần dày, thời gian này mới bắt đầu cuộc sống về đêm ở Hong Kong.
Thủy Tâm Nhu dẫn đầu, các cô đi tới quán bar của Phí Lạc.
Chu Mạt nhớ quá rõ nơi này, sớm biết Thủy Tâm Nhu muốn tới đây cô liền chuồn thôi.
Nơi này là nơi khiến cô trượt chân, cả đời khó mà quên được!
“Này, đem bia cho tôi.” Thủy Tâm Nhu tương đối quen thuộc nơi này, bartender thậm chí quản lý đều cho cô thể diện, cô muốn gì lập tức đưa qua.
Quản lý còn rất thức thời nói cho Phí Lạc biết cô tới rồi, còn dẫn theo hai mỹ nữ tới.
“Chị Nhu, chúc mừng năm mới, anh Lạc dặn dò, mấy ly cocktail này gửi các chị. Người phụ nữ đẹp phối cocktail hàm lượng cồn thấp rất hợp!”
Chu Mạt theo tiềm thức giật mình một cái, nhíu đôi mắt đẹp lại.
Vốn dĩ cô nghĩ tới một lon bia, tay khẽ khựng, rụt trở về cầm một ly cocktail.
Rượu không phải đồ tốt, cô không thể lại dính đến, bằng không cô tuyệt đối phải chặt tay rồi.
“Quản lý, thay tôi cảm ơn anh Lạc của các anh nha, đây đều là bạn bè tôi.” Nói xong, Thủy Tâm Nhu mở một lon bia ra, tay trái cầm bia tay phải cầm một miếng gà rán ăn.
Cô đây là tự do a, người phụ nữ xinh đẹp gợi cảm nên đến quán bar ngồi một chút, uống chút rượu, nghe chút nhạc, nhảy khiêu vũ gì đó, thư giãn sảng khoái một tí!
Đường Khả Tâm đi toilet, cô lấy điện thoại ra gọi cho Đường Diệc Sâm.
Cô xoắn xuýt nhiều lần, suy nghĩ không biết có nên đóng vô gian đạo không, nhìn thấy Thủy Tâm Nhu dẫn người tới quán bar, lại là quán bar Phí Lạc, cô không thể bình tĩnh nữa, len lén gọi điện thoại.
“Anh, chị dâu quay lại rồi, em và chị ấy đang ở quán bar Phí Lạc đây. Anh tuyệt đối đừng nói là em nói cho anh biết, nếu không chị dâu lột da em đó. Nếu như anh tới, anh liền giả bộ tình cờ gặp mặt nha.”
Nghe vậy, khuôn mặt tuấn tú của Đường Diệc Sâm đột nhiên bị mây đen bao phủ, “Đường Khả Tâm, em được lắm, chị dâu em quay lại em cũng không nói với anh một tiếng.”
Cơn giận của Đường Diệc Sâm từ từ kéo lên, giọng nói lạnh lẽo cứng rắn rít ra từ kẽ răng.
“Em nghe chị dâu nói hai người ở riêng rồi, đây là có chuyện gì vậy? Em còn nhìn ra ý tứ của chị ấy nữa, chị ấy quyết không trở về giới trang sức. Tụi em đã bàn xong, chuẩn bị xây dựng sự nghiệp lẫy lừng.” Đường Khả Tâm nhướn lông mày, cô biết anh cả sẽ nổi bão.
“Em đừng nghe cô ấy nói lung tung, tụi anh chỉ nháo vài câu thôi, tỉnh táo rồi sẽ tốt thôi. Em nói gì, mấy em muốn xây dựng sự nghiệp lẫy lừng? Sự nghiệp gì? Các em được không?” Đường Diệc Sâm vừa nghe điện thoại vừa nhanh chóng mở tủ quần áo lấy đồ, kẹp điện thoại ở cổ.
“Chị dâu nói muốn mở công ty tổ chức tiệc cưới, em và Chu Mạt đều đồng ý, còn trở thành đối tác của chị ấy. Em nghĩ rồi, dù sao em cũng ở không, cũng không thể cả ngày ở nhà làm sâu gạo, em có chút tiền, đủ vốn rồi.”
“Chị dâu em nghĩ thông? Thành lập công ty tổ chức tiệc cưới không đơn giản a, chuyện này đêm nay về anh từ từ nói với em, anh bây giờ lập tức qua đó. Đường Khả Tâm, anh cho em biết, trước lúc anh tới, em phải chịu trách nhiệm thay anh giám sát chặt chẽ chị dâu em, tuyệt đối không thể để cho cô ấy ở cùng tên nhóc họ Phí kia, còn nữa, tuyệt đối không được để cô ấy bỏ chạy.”
Đường Diệc Sâm vừa nói điện thoại vừa nhanh chóng đi tới garage.
“Ừm.. biết rồi. Chị ấy nói thế với em, chị ấy giống như rất muốn thử một lần. Kỳ thật, tụi em chỉ có ý định mà thôi, văn phòng còn chưa tìm, thủ tục liên quan còn chưa làm, nhân viên chưa tuyển, ước chừng phải mất một thời gian.”
“Không sao, tụi em muốn làm thì làm thôi, không phải còn có anh em sao?”
“Cảm ơn anh, em liền biết anh đối với chị dâu là tốt nhất.”
Cúp điện thoại, Đường Khả Tâm điềm nhiên như không có việc gì đi trở lại sảnh quán bar, không cần anh cả dặn dò, cô đều biết phải làm sao. Cô đương nhiên hy vọng anh cả và chị dâu hạnh phúc với nhau.
—————
Đường Diệc Sâm lái xe còn gọi điện thoại Bluetooth cho Đoạn Vô Ngân.
“Vô Ngân, cậu lập tức giúp tôi tìm một văn phòng ở khu trung tâm, đại khái cho bốn mươi, năm mươi người đi. Còn nữa, thay tôi tìm mấy người có kinh nghiệm quản lý công ty tổ chức tiệc cưới, sẵn chuẩn bị thủ tục liên quan để mở công ty. Tìm xong rồi thì gọi cho tôi.”
“Được, nếu sau này em kết hôn, em tìm anh để giảm giá.”
“Cút, tôi không có thời gian nói nhảm với cậu.” Đường Diệc Sâm không để ý Đoạn Vô Ngân trêu chọc, anh dặn dò xong liền cúp máy chuyên tâm lái xe.
Đường Diệc Sâm còn chưa tới, Phí Lạc đã tới rồi, anh ngồi xuống cạnh Thủy Tâm Nhu.
Nhìn thấy Chu Mạt cũng ở đây, anh nheo đôi mắt thâm thúy liếc cô.
Dựa vào cái gì mà liếc cô như thế chứ?
Chu Mạt không cam lòng yếu thế, cô nhếch miệng, cũng liếc ngược lại anh.
Cũng không phải cô muốn đến, cô càng không muốn gặp anh đâu.
“Phí Lạc, em chuẩn bị mở công ty tổ chức tiệc cưới. Anh cũng không nhỏ nha, em nghe chị Tường nói rồi, bác đã thúc anh kết hôn mấy lần. Anh và Chu Mạt khi nào thì tổ chức đây? Gần quan được ban lộc, nhớ chiếu cố em.” Thủy Tâm Nhu nhìn chằm chằm Phí Lạc, nghiêm túc hỏi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]