Dù Đường Diệc Sâm đã thắt dây an toàn, anh vẫn phải nắm lấy thanh vịn trên đầu để phòng mình bị văng ra do quán tính quá lớn.
Bởi vì ghế này thật không phải người bình thường có thể ngồi, đặc biệt là người mắc bệnh tim, quá kích thích rồi, khẳng định sẽ không chịu được.
“Vô Ngân, thần kinh à! Cậu không muốn sống nhưng tôi còn quý cái mạng nhỏ này, tôi còn chưa đoạt lại vợ tôi, còn chưa có sinh con đó, khốn kiếp!”
Đoạn Vô Ngân cũng không để ý tới tiếng hét của Đường Diệc Sâm, anh vẫn như cũ đạp chân ga tăng tốc.
Nếu anh thua rồi chẳng phải mất hết mặt mũi, về sau anh còn lăn lộn thế nào ở trên trường đua xe?
Một vòng cuối cùng, giữ vững một chút. Đoạn Vô Ngân đạp chân ga, hai tay nắm chặt tay lái cho tới bây giờ chưa từng thả lỏng qua, đôi mắt giống như báo săn lướt qua vẻ giận dữ, nhìn chằm chằm chiếc Ferrari màu đỏ cách mình không xa.
Còn có năm trăm mét, anh vượt lên, tuyệt đối không ngờ rằng, một tiếng vèo, đối phương đột nhiên phóng như bay, căn bản cơ hội để vượt lại cũng không cho anh, trở thành chiếc xe đầu tiên xông qua vạch đích.
“Mẹ nó, lịch sử ông đây xưng bá nhiều năm trên đường đua Hong Kong bị phá mất rồi.” Xe chậm rãi ngừng lại, anh thất bại đập tay vào tay lái.
“Hờ…” Đường Diệc Sâm hả miệng hít thở, ánh mắt anh hung tợn nhìn Đoạn Vô Ngân. Anh trực tiếp muốn bóp chết tên khốn này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502865/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.