Cô không muốn nghe những câu hỏi truy vấn bén nhọn của truyền thông, cô không muốn nghe những lời nói không thể chịu nổi kia.
“Cô Nguyễn Hàm, ý của cô là cô Nguyễn Tinh bị oan? Vậy chứng cứ thì tính thế nào? Hay là bên trong còn có ẩn tình?”
“Cô Nguyễn Tinh, xin hỏi cô lấy linh cảm thiết kế tác phẩm Truyền Thừa từ đâu vậy? Phía anh Đường nói rằng là vợ anh ấy lấy cảm hứng từ trên người anh ấy, nguyên do là từ đoạn thời gian chủ tịch Đường nhập viện kia, anh ấy quan tâm chăm sóc, đó là Truyền Thừa của vợ chồng họ. Hai người quen biết nhau sao? Làm sao lại có tác phẩm thiết kế giống nhau như đúc vậy? Cô muốn phủ nhận bản thân mình đạo nhái ư?”
“Cô Nguyễn Hàm, cô biết vì sao cô bị Liên Khải đuổi việc không? Có phải ngụ ý cô cũng có dính líu tới bê bối lần này? Cô và anh Đường là bạn học nhiều năm, lại có quan hệ bạn bè, chẳng lẽ cô không biết em gái cô đạo tác phẩm của vợ anh ấy để dự thi sao? Trong này phải chăng có điểm kỳ lạ?”
“Cô Nguyễn Tinh, ngay cả tổng giám kỹ thuật của Kim Lục Phúc cũng thừa nhận Truyền Thừa là do cô nửa đường thay đổi tác phẩm dự thi, hơn nữa, kỳ hạn gia công cũng rất gấp, là ông ấy tăng ca chế tạo. Chúng tôi đều đã xem qua tác phẩm dự thi trước đó mà Kim Lục Phúc cung cấp rồi, cũng không tệ, nhưng nếu so với Truyền Thừa thì chắc chắn không thắng nổi.”
“Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502838/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.