Con cái ông đều không có ở đây, bọn họ đều đã đi tham dự tiệc cưới của đôi cẩu nam nữ kia, a… không ai hoan nghênh ông về nhà.
Đường Dụ tự giễu cười cười, yết hầu giống như bị nghẹn xương cá, ông muốn nổi bão nhưng một chút âm thanh cũng không bật ra được.
Bật đèn phòng khách, Đường Dụ nhìn thấy đồ đạc bên trong đều được trùm vải, xem ra nơi này không ai ở.
Người phụ nữ tồi tệ kia đi rồi, chẳng lẽ bọn nhỏ cũng dọn đi sao? Ngay cả chị Bình cũng đi?
Nơi này trống không, hiển nhiên là như vậy!
Nhà này thật sự càng ngày càng không giống nhà, một chút không khí ấm áp cũng không có!
Nhất thời tâm tình Đường Dụ càng thêm ngột ngạt, cơ thịt nơi khóe mắt không tự giác giật giật.
Mở TV, kéo mảnh vải trùm xuống, ông ngồi trên ghế sofa, không chút để ý bấm điều khiển.
Trong TV phát ra âm thanh, ông mới không còn cảm thấy cô đơn, thê lương như thế!
Chuyển mấy kênh TV xong, Đường Dụ mới thấy hối hận hành động của mình. Ông điên rồi mới xem TV, có mấy đài đến bây giờ còn đang phát lại tiệc cưới rầm rộ của đôi cẩu nam nữ kia.
Cái gì mà minh tinh, cái gì mà nhân vật nổi tiếng a… Bọn họ vừa đi thảm đỏ lại còn tùy ý để truyền thông chụp ảnh, quả thực là càn quấy.
Hàng loạt truyền thông cũng có thể nói là kính nghiệp, đóng quân ngay tại cửa khách sạn Tứ Quý, không bỏ qua bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502789/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.