“Lúc này Phí tổng không cần bồi vị hôn thê mới khiến người giật mình a! Đúng rồi, chuyện tốt của Phí tổng khi nào thì cử hành, tôi có chút nóng ruột rồi đây.”
Đường Diệc Sâm thâm trầm nhìn Phí Lạc, giữa trán lướt qua chút hơi thở âm u.
“Ờ ha… Phí Lạc, anh gần đây có gặp Chu Mạt không, em ở nước Pháp gặp cô ấy đó. Anh… và cô ấy có tốt không?” Ngước mắt nhìn chằm chằm Phí Lạc, Thủy Tâm Nhu không tự chủ nhíu mày lo lắng.
Chu Mạt không tệ, mà Phí Lạc nhưng lại cong, vậy cô ở cùng với anh chẳng phải là rất oan ức sao!
Cả đời người phụ nữ chẳng phải là bị hủy rồi ư, việc này phải thận trọng suy xét!
Ánh mắt thâm trầm không chút nào che giấu sự khinh miệt trào phúng chăm chú nhìn Đường Diệc Sâm, Phí Lạc ở trong lòng u oán mắng anh: ‘Khốn kiếp, không nói tới cái bình kia, bình kia lại mở, rõ ràng là cố ý.’
Vốn tưởng rằng anh chạy trốn thì tiệc đính hôn sẽ phải hủy, tên khốn này thế mà lại thay anh hoàn thành nốt.
Sau khi anh trở về, ông già nhà anh và cha Chu không chỉ một hai lần thúc giục cưới, hơn nữa thường xuyên ghé vào lỗ tai anh lải nhải, buộc anh và Chu Mạt nhanh chóng kết hôn, nói việc xấu trong nhà không nên kéo dài.
Anh khi nào thì dây dưa qua với Chu Mạt, anh thế nhưng không biết?
Đến nay, anh vẫn là trai tân có được không?
Người đàn ông tốt không lạm tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502779/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.