“Đại tổng giám đốc Thủy, anh kể chuyện cười quốc tế gì vậy? Chị Hoa đã vào thành phố mở tiệm hoa anh không biết sao? Anh còn muốn giả bộ không biết ư?”
Kèm theo tiếng nói là lửa giận ùn ùn kéo lên, Hoa Doãn Hạo không khách khí với Thủy Mộ Hàn nữa, anh cũng nắm áo anh ta kéo qua, gắt gao nhìn chằm chằm, nghiến răng nghiến lợi quát.
Trước kia nếu không phải có Hoa Thiên Tầm ở đây, anh sớm đã muốn hung hăng đánh anh ta một trận rồi.
Nếu đêm nay anh ta tự mình đưa tới cửa, anh sao có thể cho anh ta được hời.
Theo bản năng, Thủy Mộ Hàn ngoái đầu liếc mắt nhìn căn phòng tối đen ở tầng hai.
Nhíu mày, đôi mắt thâm thúy cũng ảm đạm xuống.
Nếu Hoa Thiên Tầm không quay về thôn Hoa Điền, vậy cô đi đâu rồi?
Cô lại chẳng thân chẳng quen với ai ở Hong Kong, cô có thể đi đâu chứ?
“Thật ngại quá, tôi chỉ muốn đến xem thôi, không có ác ý gì khác. Nếu Hoa Thiên Tầm không ở đây, tôi cũng nên đi.”
“Đại tổng giám đốc Thủy đi gấp như thế làm gì? Chẳng lẽ sợ tụi tao ăn mày à? Cho dù có thể ăn, tụi tao cũng sẽ không ăn mày, tụi tao ngại mày làm bẩn dạ dày tụi tao.” Nói xong, Hoa Doãn Hạo cực kỳ kích động rốt cuộc khống chế không nổi cảm xúc của mình, anh vung tay đánh vào mặt Thủy Mộ Hàn.
Ánh mắt anh dữ tợn, hung hăng nhìn chằm chằm anh, “Mày biết không, anh Thác Dã chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502777/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.