Hoa Thiên Tầm đi vào, Hắc Mộc Đồng chỉ khẽ ngẩng đầu liếc cô một cái, giọng nói cô vô cùng nhạt nhẽo: “Ngồi đi!”
“Luật sư Hắc, thật ngại quá, quấy rầy cô rồi!” Hoa Thiên Tầm vô cùng khách khí khom người, sau đó mới ngồi xuống trước mặt Hắc Mộc Đồng.
Nhìn bộ dáng khúm núm của Hoa Thiên Tầm, trong lòng Hắc Mộc Đồng đột nhiên toát lên ngọn lửa giận không tên, cô không tự giác tức giận hừ lạnh, “Hoa Thiên Tầm, cô có thể không cần khách khí với tôi như vậy không, cô không nợ tôi.”
Cô chỉ là không hiểu nổi vì sao bộ dáng khúm núm của cô có thể khiến cho Hoa Thác Dã thích như thế, vì cô mà tình nguyện bỏ mạng, mà cô thế nhưng không thể đi vào lòng anh.
Nghe vậy, Hoa Thiên Tầm giật mình kinh ngạc nhìn Hắc Mộc Đồng.
“Cô không cần dùng bộ dạng này nhìn tôi, có việc thì nói đi, thay Hoa Thác Dã quan tâm cô là tôi tình nguyện làm, cô không cần nhìn thấy tôi liền trưng ra bộ dáng có việc cần nhờ tôi, thậm chí cảm thấy thiếu nợ tôi, nói thực ra tôi rất không ưa cô.”
Hắc Mộc Đồng tự cho là tính tình coi như tốt, đã nhiều năm như thế cô vẫn không thoát khỏi khúc mắc này.
Khẽ chớp hàng mi thật dài, Hoa Thiên Tầm nói khẽ. “Luật sư Hắc, tôi tới nhờ cô giúp một chuyện. Cho dù cô có hiểu lầm gì với tôi, mấy năm nay cô vẫn quan tâm tôi và Tư Thác, tôi rất biết ơn.”
Hàm răng cắn môi dưới, Hoa Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502768/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.