Nếu không phải có Diệc Sâm, chỉ sợ lần này bọn họ khó có thể qua rồi.
Bàn tay không cầm bộ đồ ăn của Yến Thục Phân nắm chắt, móng tay cắm thẳng vào trong da thịt. Bà cực lực trấn tĩnh, cho dù tâm lý đã đủ mạnh mẽ cũng sớm chuẩn bị bị vạch trần, bà vẫn cảm thấy hai chân như nhũn ra.
Ỷ Trí Huân lại bình tĩnh hơn, ông ung dung ứng đối, ông không né tránh ánh mắt sắc bén của Đường Dụ.
Đều do ông sai, là ông liên luỵ Thục Phân, nhưng hiện tại không phải lúc bàn về sai lầm của ông, ông không thể phí hoài tâm tư bọn nhỏ.
Bị Đường Diệc Sâm và Thủy Tâm Nhu nói như vậy, mọi người lại không hẹn mà cùng giơ bức ảnh lên, cho dù Đường Dụ có nghi hoặc, ông còn muốn truy cứu tiếp, lúc này ông cũng đành một vừa hai phải.
Huống hồ, có Đường Diệc Sâm ở đây, ông cũng không dám tùy tiện phát hỏa.
“Nếu bức ảnh này là giả, Diệc Sâm, ba cũng có cùng suy nghĩ như con, nhất định phải kiện người bịa đặt tới cùng.”
“Ăn đi, mọi người không cần khách khí. Nào, cạn một ly, hoan nghênh Khả Tâm về nước.” Ỷ Trí Huân dẫn đầu nâng ly rượu.
Nếu không phải bị bức ảnh giày vò, chỉ sợ không khí náo nhiệt này không biết phải tới lúc nào mới có. Hì…. Tình cảnh bắt gian này cũng thật sự quá chọc người rồi!
Ỷ Trí Huân tự giễu cười cười, mới rồi có trong nháy mắt, ông thật sự có nghĩ tới thừa nhận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502755/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.