Nhìn dấu hôn ngân chi chít trước ngực Hoa Thiên Tầm, bàn tay kéo cô của Thủy Mộ Hàn đột nhiên cứng đờ, trở nên ngoan cố, cằm nhọn căng cứng. Con ngươi của anh đang thay đổi, đây là điềm báo tức giận, hơi lạnh thấu xương toát ra từ thân thể căng cứng của anh.
“Hoa Thiên Tầm, cô dám uy hiếp tôi, cô muốn chết sao?”
Cùng với tiếng nói lạnh như băng, bàn tay to của Thủy Mộ Hàn đột nhiên buông lỏng ra, chuyển sang dùng lực nắm cằm cô.
“Thủy Mộ Hàn, anh có giỏi thì bóp chết tôi đi! Anh giả bộ quân tử gì chứ, bản thân làm lại không dám thừa nhận, lại còn sợ người ta nói, xì…”
Hàng mày thanh tú như ánh trăng khuyết nhướng lên, đôi môi anh đào cong lên, Hoa Thiên Tầm lộ ra giọng điệu mỉa mai.
“Cô câm miệng cho tôi!”
Giống như bóp nát cằm Hoa Thiên Tầm, Thủy Mộ Hàn không chút lưu tình ra sức dùng lực, mắt thấy cô đau đến sắc mặt trắng bệch vẫn như cũ không chịu buông tay. Anh hiện tại vô cùng tỉnh táo, đối với chuyện ngày hôm qua, anh vừa giận vừa buồn bực.
Đó không phải là anh bị mất khống chế hay sao!
Hoa Thiên Tầm cũng không tách bàn tay to của Thủy Mộ Hàn ra, cũng không vùng vẫy, mà chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Nếu muốn giết cô vậy thì đến đi!
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn kia của Hoa Thiên Tầm trở nên trắng, Thủy Mộ Hàn giận dữ rút tay mình về.
“Cô muốn chết, đừng mơ tôi giúp cô.”
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502751/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.