Gương mặt Vũ Văn Tú cũng nóng rát, trong lòng có ngọn lửa giận không cách nào ngăn chặn thiêu đốt, cô nghiến răng nghiến lợi nói: “Cô tốt nhất không nên có bất kỳ nhớ nhung nào với anh ấy, nếu không cũng đừng nói tới tình cảm chị em gì. Tôi nói Vũ Văn Yên cô, cô luôn ở nước ngoài, ở đến chết già ở nước ngoài là được rồi, cô trở về làm gì?”
Hàng mày đẹp nhếch lên, Vũ Văn Yên bĩu môi cười nhạo, lộ ra giọng điệu mỉa mai, “Tôi cảm thấy chị em chúng ta khẳng định là bị sinh nhầm, bằng không tôi làm sao có thể có người chị gái vô sỉ như chị vậy.”
Coi như không có lời cảnh cáo của Vũ Văn Tú, Vũ Văn Yên ngồi trở lại chỗ của mình, tựa hồ không hề bị cô ảnh hưởng, rất nhanh cô vùi đầu vào kế hoạch khai phá dự án Nguyệt Bán Loan.
“Vũ Văn Yên, thức thời thì lập tức trả lại vị trí tổng giám dự án cho anh chồng cô, bàn về tư chất cô ngay cả vuốt mông ngựa cũng không theo kịp anh ấy.”
“Vị trí này là tôi dựa vào thực lực mà lấy được, dựa vào cái gì tôi phải trả lại cho anh ta? Hơn nữa, thư thăng chức là do mẹ ký, có vấn đề gì chị nên đi tìm mẹ mà nói, không phải ở trong này nghi ngờ tôi.”
Cùng là họ Vũ Văn, cùng là chị em gái, sao cảm giác kém xa như vậy, Vũ Văn Yên nhíu mày, lập tức lắc đầu.
Rõ ràng nhiều năm trước kia cô và Quan Sở Hùng quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/3502487/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.