Đi đến một góc vắng người, Thủy Tâm Nhu ngừng lại, ánh mắt lóe sáng hồ nghi liếc Thủy Mộ Hàn.
“Anh, anh tính tranh quyền nuôi dưỡng thằng bé sao?
Anh đừng quên, anh đã đính hôn với Bối Kỳ, sớm hay muộn anh cũng kết hôn với cô ấy. Cô ấy cùng Hoa Thiên Tầm luôn luôn nước lửa không hợp, cô ấy sẽ chấp nhận được đứa con do chị ấy sinh ra sao?
Cô ấy hiện tại không biết anh cùng chị ấy có con trai, lỡ như cô ấy biết thì sao? Anh có nghĩ tới kết quả sau này chưa? Không thể tưởng được anh cũng biết bỏ đá xuống giếng, vào lúc Tịch Diệu Tư đẩy thôn dân vào tuyệt cảnh, anh lại đâm Hoa Thiên Tầm thêm một dao. Anh hận thảm chị ấy, hay là yêu thảm chị ấy đây?”
Biểu tình Thủy Mộ Hàn không chút để ý, khoé miệng nhếch lên cay nghiệt. “Thủy Tâm Nhu, em ghét cay ghét đắng như vậy, em nên nhìn rõ ràng xem tới cùng người nào mới là người thân của em. Chuyện của anh không cần em để ý, anh có thể xử lý tốt được. Tóm lại, anh sẽ không để con anh ở cùng một chỗ với người phụ nữ Hoa Thiên Tầm kia, nó nên nhận được sự giáo dục tốt hơn.”
“Anh, anh đừng bị oán hận che mắt, có đôi khi, chuyện anh thấy không nhất định là thật. Em không thiên vị ai hết, em chỉ thương cảm cho đứa bé kia, nó vô tội.”
Dựa vào trực giác, cô cảm thấy Hoa Thiên Tầm có nỗi khổ, ánh mắt đầu tiên cô nhìn cô ấy, cảm thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/1926670/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.