“Tôi biết rồi.” Đơn giản nói mấy chữ, Đường Diệc Sâm cúp điện thoại, tay anh vẫn nắm chặt di động.
“Ông Vũ Văn, ông thật sự cực kỳ để tâm a.”
“Không có chi!”
“Tôi đây nên cám ơn ông ưu ái rồi.”
“Người trẻ tuổi chung quy trong quá trình trưởng thành phải gặp chút trở ngại, tôi tin tưởng năng lực của cậu, nhớ lấy, đừng không biết tự lượng sức mình. Cám ơn bữa tiệc của cậu, kế tiếp tôi muốn đi đánh cờ, cậu muốn tham gia hay không?”
“Tôi còn có việc phải xử lý, ông Vũ Văn cứ chơi vui vẻ.”
Từng câu từng chữ mặc dù rất khách khí, lại tràn ngập đấu tranh phong ba mãnh liệt, mi tâm Đường Diệc Sâm tản ra sự âm trầm.
—————————-
Thật là thoải mái, liên tiếp vài ngày, tên khốn kiếp Đường Diệc Sâm cũng không tới làm phiền cô. Thuỷ Tâm Nhu âm thầm mừng thầm.
Chỉ mong ngày lành cứ tiếp tục như vậy.
Có điều, người kia tuy không xuất hiện trước mặt cô, nhưng mà mọi chuyện về anh vẫn cứ lởn vởn trước mặt cô, ảnh hưởng nghiêm trọng tới sinh hoạt thường ngày của cô.
Thậm chí, tất cả mọi người trong tập đoàn Vạn Huy Châu Bảo đều biết rõ ông xã Đường Diệc Sâm kia của cô mỗi ngày đều tặng hoa cho cô.
Cô vừa giận vừa hờn, mỗi ngày đều phân phó thư ký đem bó hoa hồng xanh được gói kỹ kia bỏ vào trong thùng rác.
Cô tình nguyện tự mình chạy tới tiệm hoa tự mình lựa chọn. Cô mới không cần Đường Diệc Sâm tặng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/1926550/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.