“Ông Vũ Văn sảng khoái như vậy, tôi cũng không có thói quen úp mở. Về hôn sự của Khả Tâm cùng Vũ Văn Thác, ông Vũ Văn vẫn còn kiên trì sao? Ông đã gửi đơn kiện cho luật sư, ý của ông không phải là muốn đẩy sự tình tới mức không còn đường lui. Ông muốn điều kiện gì?”
Đôi mắt đào hoa âm lệ nhìn thẳng mặt Vũ Văn Huyễn, tầm mắt hai người đối diện nhau, đều không có ý tứ thoái nhượng.
Vũ Văn Huyễn phì cười ra tiếng, “Đã qua nửa tháng, Vũ Văn Thác còn không có dấu hiệu tỉnh dậy, bác sĩ đã kết luận, nó thật là cả đời đều phải thành người sống đời sống thực vật. Cậu nói, tôi còn có thể như thế nào?”
“Trọng điểm!”
“Ngoại trừ gả cho Vũ Văn Thác, nếu không, tôi sẽ không bỏ qua cho Đường Khả Tâm.”
Mày kiếm nhếch lên, đôi môi mỏng mím chặt, Đường Diệc Sâm mỉa mai nói, “Ông Vũ Văn, tôi biết ông cũng không phải người không nói đạo lý, trong này có uẩn khuất. Ông muốn bảo vệ người đẩy Vũ Văn Thác vào chỗ chết kia ư? Có lẽ, ông muốn bảo toàn một chút bí mật của nhà Vũ Văn không muốn người khác biết?
Nhưng mà, ông như vậy là không công bằng với Khả Tâm, hơn nữa, người quá đáng là Vũ Văn Thác. Tôi đã xem qua báo cáo kiểm định xe của anh ta, thắng xe của Vũ Văn Thác thật sự có vấn đề. Chỉ bằng điều này, đến chỗ toà án, ông muốn tố cáo tội cho Khả Tâm cũng không dễ dàng a…, hiện tại bây giờ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-khac-cot-ghi-tam-chong-ba-dao-vo-cuong-ngao/1926548/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.