Thư Tất Phương nhấn mạnh từng chữ, chữ nào phát ra cũng chứa đầy sát khí, anh đứng bật dậy đi nhanh về phía cô, đứng đối diện cô người đàn ông cao hơn mình khoảng 30cm hệt như một bức tường thành kiên cố cao vọng trọng, hành động như gió bóp chặt cổ Mộ Dung Sở, ánh mắt xanh thuần khiết bây giờ hệt như một ngọn lửa lớn màu xanh muốn lập tức thiêu chết cô.
Lực của Thư Tất Phương vô cùng mạnh, siết chặt cổ khiến Mộ Dung Sở mặt đỏ ửng vì không thở được, mắt cũng bắt đầu ứa nước vì quá đau: “ Thư Tất Phương tôi sai rồi, xin tha cho tôi, tôi sai rồi “
Thư Tất Phương siết chặt lực tay hơn ngọn lửa trong đáy mắt anh bùng lên dữ dội, nhận thấy Mộ Dung Sở sắp ngất đi anh mới nhếch môi rồi buông tay, hấc mạnh cô ngã lăn quay trên sàn, Mộ Dung Sở há to miệng hít lấy hít để không khí bên ngoài, cái cổ kia năm dấu tay in rõ mồn một đỏ ửng.
“ Cô sẽ phải ở lại đây, làm việc cho tôi, nếu không chỉ có đường chết “
Thư Tất Phương quay lại chỗ cái ghế vẫn là tư thế ngồi như lúc nãy, anh lạnh lùng.
“ Tôi không muốn chết, tôi sẽ ngoan ngoãn ở lại đây làm việc cho anh “
Mộ Dung Sở sau khi tỉnh táo lại, hơi thở và nhịp đập tim đều hơn, cố gắng nói thêm vài lời với anh, cô nhìn anh như vừa nhìn thấy cái chết ập tới, trong giây phút Mộ Dung Sở nghĩ bản thân đã được một vé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-dien-dai/2960998/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.