Vì khi đến căn cứ Mộ Dung Sở không nghĩ đến chuyện cô sẽ phải ở lại đây vài ngày nên đương nhiên sẽ không có quần áo, nhờ mấy hạ nhân nữ nơi đây giúp cô ra ngoài mua vài bộ quần áo, nhưng quần áo họ mua lại toàn những thiết kế kiểu quyến rũ, khi ở một nơi như vậy ăn mặc kiểu này đúng là không phù hợp cho lắm, trong vài bộ đó lại có 1 váy ngủ rất ngắn màu đen, Mộ Dung Sở nhìn nó thở dài, bất đắc dĩ cô phải mặc nó.
Trong giấc ngủ, Mộ Dung Sở có phần nửa tỉnh nửa mê, cô cảm nhận được chiếc váy ngủ mình đang bị vén lên, một bàn tay lành lạnh đang mân mê đôi chân dài của cô.
Mộ Dung Sở giật bắn mình ngồi bật dậy.
“ Chủ nhân à, anh làm gì đó “
Thư Tất Phương cơ thể chỉ quấn mỗi cái khắn tắm ở thân dưới, tay này từ từ vén cái váy tay kia mò mẩn đôi chân Mộ Dung Sở, anh trườn tới mặt đối mặt với cô, áp sát vào bên tai Mộ Dung Sở hơi thở nóng hừng khiến cô cũng thấy nóng theo.
“ Chủ nhân à,…á “
Thư Tất Phương như một con thú cắn mạnh lên cổ Mộ Dung Sở để lại một dấu ấn màu đỏ chói, váy ngủ trong chớp mắt đã bị anh vén lên tới eo, vì lúc ngủ đa số phụ nữ sẽ không mặc đồ lót nên thứ gì nên thấy thì anh cũng đã nhìn thấy, Mộ Dung Sở xấu hổ lấy tay che đi nhưng bị anh nắm chặt hai tay, cô ngượng đến đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-dien-dai/2960927/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.