“ Phương, ưm....” Mộ Dung Sở tỉnh giấc còn chưa mở mắt đã gọi tên anh, hai tay dụi dụi mắt mình, cô nhìn xung quang không thấy Thư Tất Phương đâu mặt liền biến sắc trở nên sợ hãi, cô tốc chăn nhảy khỏi giường, trong hốc mắt đã chứa đầy nước.
“ Phương, anh đâu rồi, Phương,....”
“ Sở, anh ở đây, đừng sợ “
Thư Tất Phương vừa bước vào phòng đã thấy cô hỗn loạn gọi tên mình anh hoảng sợ chạy nhanh đến ôm lấy cô, tay anh vuốt xuống tấm lưng không ngừng trấn an.
“ Phương, anh đừng bỏ em nhé “
“ Sở, anh sẽ không bỏ em, sẽ không bỏ em, đừng sợ “
Anh chỉ mới rời đi không ngờ đã khiến cô mất bình tĩnh đến mức đó, xem ra sau này cũng phải luôn để cô bên cạnh.
Cô chính là muốn dựa dẫm vào anh, muốn bên cạnh anh mọi lúc mọi nơi, muốn trở thành cái bóng không bao giờ đứt của anh, anh chính là người mà cô muốn dựa dẫm muốn ỷ lại.
Thư Tất Phương bế cô đặt lại lên giường, tay đan chặt vào tay cô, vuốt ve khuôn mặt run rẩy, Mộ Dung Sở dần bình tĩnh trở lại, cô nhìn anh không rời mắt. Bên ngoài Tư Phong mang đồ ăn vào, nhìn thấy Tư Phong cô lại run rẩy, Thư Tất Phương dịu giọng: “Đừng sợ"
Bây giờ ngoài anh ra, bất kỳ ai cô nhìn thấy cũng sẽ khiến cô kích động, không thấy anh cô cũng kích động, bọn người Tư Vũ biết rõ nên vô cùng cẩn thận, ít đi lại trong nhà hơn, thời gian này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-dien-dai/2960914/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.