Hôm nay công ty đột nhiên mở một cuộc họp, nghe nói nội dung hôm nay là buổi thiện nguyện sắp tới của công ty ở vùng quê nhỏ, nghe nói nơi đó chính là quê hương của Tống Khâm, anh muốn cử một người đi cùng với mình để làm việc ý nghĩa này.
“Tôi là người của thôn A huyện B, không biết công ty chúng ta có ai là người ở đây không?”
Anh dõng dạc đứng trên bục nói, lúc này mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao nhưng thật sự ở đây đa số từ những tỉnh khác đến hoặc là người ở thành phố này, thôn của anh khá xa lại còn hẻo lánh nên chẳng có ai từ nơi đó đến cả, một cánh tay đưa tay thu hút sự chú ý của anh, Lý Bội Ân là người duy nhất đưa tay mọi ánh mắt cũng đều tập trung về phía cô.
“Cô Lý, cô cũng ở cùng quê với tôi sao?”
“Đúng vậy.”
Trong câu nói của anh có hàm ý cười.
“May quá tôi có đồng hương này, vậy cô Lý sẽ là người cùng tôi tham gia chuyến thiện nguyện lần này chứ?”
“Vâng, tôi rất sẵn lòng.”
“Được rồi, mọi người trong thời gian tôi đi công tác, công việc mọi người không được lơ là, tôi về kiểm tra nếu không xong kỳ hạn cuối thì cũng hiểu rồi nhé.”
Trước khi đi anh không để mọi người có thể yên bình tận hưởng mà đưa ra một lời đe dọa hạn chót, giọng nói cố ý nhấn mạnh từng câu chữ làm cho mọi người muốn lười biếng cũng chẳng dám.
Sau khi kết thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-den-chet-di-song-lai/2524345/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.