Từ trại tạm giam đi ra, trên mặt Tạ Thanh Dao không mang theo nửa phần vui vẻ, ngay cả Huân Duệị ở phía sau gọi hắn cũng không nghe thấy.
"Tạ Thanh Dao!"
Huân Duệ thật sự nhịn không được hô một lớn một tiếng, Tạ Thanh Dao lúc này mới hoàn hồn, đứng tại chỗ chờ Huân Duệ tới.
"Mẹ, làm sao vậy?"
"Con định đi tìm Tề Nhạc phải không?"
Tạ Thanh Dao trầm mặc, gật đầu.
"Cũng được, con chưa tới sông Hoàng Hà thì chưa bỏ cuộc mà, lúc này tự mình đối mặt hết thảy cũng không tệ."
"Mẹ đã sớm biết? "Tạ Thanh Dao kinh ngạc nhìn Huân Duệ.
"Không phải đã sớm khuyên con rồi sao, con có nghe lọt một câu nào đâu?"
Tạ Thanh Dao cẩn thận nhớ lại hồi lâu, giống như lúc Tề Nhạc vừa xuất ngoại, Huân Duệ đã nói với hắn phải sớm thoát ra không nên sa vào quá độ, nhưng ngay lúc đó hắn làm sao nghe lọt?
"Tóm lại, con vẫn là nên nghe chính miệng cậu ấy nói cho con biết đi."
Cách bệnh viện còn rất xa, Tạ Thanh Dao liền tùy tiện tìm một chỗ đậu chiếc Maybach chói mắt của mình, đổi một chiếc taxi vào bệnh viện.
Trải qua khoảng thời gian này nhiều chuyện phát sinh, Tạ Thanh Dao không chỉ một lần ý thức được Tề Nhạc có thể thật sự có hai bộ mặt, đối với hắn một bộ, đối với người khác một bộ. Hắn thật sự rất muốn biết Tề Nhạc không ở trước mặt hắn đến tột cùng là bộ dáng gì.
Để thả lỏng cảnh giác của Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung-duoc-nhung-phai-tra-them-tien/3537503/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.