Gặp cha mẹ gì đó, Hà Húc cho rằng mình nghe lầm.
Nhưng vẻ mặt Tạ Thanh Dao thoạt nhìn lại không giống đang đùa với cậu, không rõ chuyến ra cửa này của Tạ Thanh Dao rốt cuộc gặp chuyện gì, mới có thể đột nhiên có ý niệm kỳ quái như vậy.
Hà Húc mờ mịt nhìn Tạ Thanh Dao, không biết đáp lại như thế nào.
"Sao lại dùng ánh mắt này nhìn tôi? "Tạ Thanh Dao nhẹ nhàng giữ mu bàn tay cậu, cười khẽ hỏi.
Hà Húc từ trên giường ngồi dậy, nhìn chằm chằm Tạ Thanh Dao một lúc lâu, đột nhiên cong khóe miệng: "Tạ tổng đây là muốn kết hôn với tôi sao?"
Bạch nguyệt quang thật lâu không thể buông bỏ, ngược lại bây giờ, lựa chọn vật thay thế kết hôn sao?
Hà Húc không tin, cũng không có chuẩn bị tốt đem cả đời này đều dành để đền đáp Tạ Thanh Dao, nhất thời đem mới mẻ cùng tình cảm chân chính, cậu phải phân rõ.
Thế giới của cậu vẫn âm lãnh hắc ám, đơn giản là Tạ Thanh Dao để cho cậu gặp qua một tia sáng, cảm thụ một chút ấm áp, cậu mới sinh ra ý niệm tham lam, muốn có được càng nhiều.
Nhưng tựa như cô bé bán diêm, diêm trong tay có thể ấm áp nhất thời, nhưng ấm áp không được một đời, khi diêm cháy hết, ánh sáng cùng ấm áp cũng sẽ im bặt, cuối cùng cậu chỉ còn có hai bàn tay trắng.
Hà Húc giống như cả đời này cũng không học được cách đặt lòng tin vào người khác, thay vì trông cậy vào sự chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung-duoc-nhung-phai-tra-them-tien/3493767/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.