Trước khi rơi xuống, Hà Húc đã cảm thấy có một đôi cánh tay mạnh mẽ ôm chặt lấy cậu, Tạ Thanh Dao bình tĩnh nhanh chóng ấn phím ở tất cả các tầng, ổn trọng lại kiên định nhẹ giọng trấn an cậu: "Không sao, đừng sợ."
Hà Húc có thể cảm giác được tim mình đập thình thịch, bị Tạ Thanh Dao ôm vào trong ngực thế nhưng trong lúc nhất thời không rõ mình rốt cuộc là bởi vì bị kinh hách, hay là đơn thuần động tâm.
Trong sách nói con người rất dễ dàng cho rằng nhịp tim gia tốc sinh ra trong tình huống nguy cấp này là do tâm động sinh ra phản ứng sinh lý, cho nên đối với đối phương nảy sinh tình cảm yêu đương.
Hình như rất có đạo lý.
Hà Húc cũng không phải lần đầu tiên dán sát Tạ Thanh Dao như vậy, bình thường hai người bọn họ ôm nhau thậm chí tầng quần áo này cũng không có mấy cm ngăn cách, trong một số bộ phận khoảng cách của bọn họ thậm chí là số âm, nhưng mà hiện tại Hà Húc lại bắt đầu sinh ra một loại rung động trước nay chưa từng có.
Có lẽ là bởi vì không gian tối tăm chật chội quá mập mờ, Hà Húc ngửi mùi nước hoa nhàn nhạt đặc trưng của Tạ Thanh Dao trong hơi thở, mới phát hiện mùi này hóa ra mê người như vậy.
Cabin sau khi nhanh chóng rơi xuống hai tầng dĩ nhiên thật sự dừng lại như Tạ Thanh Dao nói, nhưng ánh đèn còn chưa khôi phục, trong không gian vẫn một mảnh đen kịt như cũ. Hà Húc ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-cung-duoc-nhung-phai-tra-them-tien/3486198/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.