Tỉnh lại, cô thấy mình trong bệnh viện, hắn ngồi bên cạnh, vẫn dáng người cao ngạo, lạnh lùng.
Thấy cô tỉnh lại thì bước ra ngoài, bóng đêm một lần nữa bao phủ cô, mọi chuyện sau đó cô không hề hay biết.
Một tuần sau, vết thương trên người bình phục, cô được xuất viện trở về nhà, cũng không thấy ả xuất hiện một lần nào nữa.
Đêm đến, hắn gõ cửa phòng cô, một lần nữa cường bạo cô, nhưng lần này hắn hoàn toàn tỉnh táo.
Hắn nói cô phải sinh cho hắn một đứa con.
Cô cười chua xót: Sinh con cho hắn? Sau tất cả những gì hắn đã làm, không bao giờ, tuyệt đối không bao giờ.
Hắn lại tiếp tục ở trên người cô mà luân động, hôm sau giam lỏng cô trong chính căn phòng này, còn cho thêm hai vệ sĩ đứng ở ngoài.
Từ đó, tối nào hắn cũng đến, cường bạo cô, mang đến cho cô đau đớn, nhưng đến khi tỉnh dậy chỉ còn mỗi cô đơn độc chiễm ngập trong nỗi đau thân xác lẫn tâm hồn.
Hai tháng sau, cô mang thai, hắn đưa cô đi khám.
Ra khỏi bệnh viện, cô nhìn về phía cửa hàng bán kẹo, nói muốn ăn.
Hắn dặn dò cô một lát rồi hướng về phía đó đi tới.
Nhìn bóng lưng xa dần, cô mỉm cười, khóe môi mấp máy: "Vĩnh biệt"
Sau đó, nhìn chiếc xe tải đi đến, cô lao qua đường.
"Két..."
Tại bệnh viện
"Bác sĩ, ngài ấy thế nào rồi?"_ Trợ lí của hắn gấp gáp hỏi.
Cô ở bên cạnh không chút mảy may quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yeu-con-han-la-cach-toi-chiem-doat-em/2124087/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.