Tịnh Nhi từ khi bốn tuổi đã được hắn nhận làm con gái nuôi nhưng tuyệt đối không cho cô gọi hắn bằng ba. Từ đó cả thế giới của cô đều xoay quanh hắn. Cứ tưởng rằng sẽ sống trong sự cưng chiều của hắn cả đời vậy mà chính hắn lại khiến cô thương tổn. Cô cố gắng học tập thật tốt nhưng hắn cũng không hài lòng, cô nấu cho hắn những món ăn ngon nhưng hắn lại tàn nhẫn mà hất bỏ tất cả.
Năm cô 18 tuổi, hắn đưa cô đi xem mắt. Trong lúc tình cảm của cô và người yêu trở nên tốt đẹp thì hắn lại cường bạo cô, cướp đoạt sự trong sáng của cô, khiến người yêu cô phải tự tử. Hắn còn dẫn tình nhân về nhà mà hành hạ cô như người hầu. Chưa đủ, hắn còn bắt ép cô sinh cho hắn một đứa con. Cô hận hắn, thực sự rất hận hắn, hắn khiến cô đau khổ như vậy còn ép cô sinh con cho hắn, hắn thật không bằng cầm thú. Cô quyết định tự tử, cô thà là chết đi còn hơn là chịu sự dày vò của hắn. Cô lao thẳng vào chiếc xe kia, vậy mà….
Hắn lại cứu cô, nếu không có hắn có lẽ người đang nằm hấp hối kia chính là cô. Nhưng cô lại không chút mảy may quan tâm. Người trợ lý của hắn thấy cô thờ ơ như vậy rất đau lòng, liền cho cô biết một sự thật. Thì ra, hắn yêu cô, rất yêu cô. Hắn vì thấy cô đi cùng cậu bạn cùng lớp mà hắn ghen tức chứ không phải hắn chê cô học không giỏi. Hắn vì thấy cô bị bỏng mà không muốn cô tiếp tục nấu ăn cho hắn. Hắn vì yêu cô mà muốn cô có thai để giữ cô lại bên mình. Hắn làm tất cả là vì hắn yêu cô, chỉ là cách thể hiện tình yêu của hắn khiến cô phải chịu ủy khuất. Đến khi cô nhận ra sự thật thì cũng không kịp nữa, hắn đi rồi, hắn bỏ cô và con đi rồi. Không có hắn, mẹ con cô biết phải làm sao.